Chương 84: Hình Phạt Thoả Đáng

7.2K 556 157
                                    

Jeon WonWoo đưa tay chỉnh lại màn hình, kéo ra cuộn video mà Xu MingHao quay được lúc Song WooBin và Kim DongWon trên xe từ viện dưỡng lão trở về.

"Có ai ở đây biết đọc khẩu hình không?" WonWoo quay đầu ra chỗ mấy người đại ca.

Hui Wong nhếch môi ra sau đưa chân đạp nhẹ vào Kwon SoonYoung một cái.

"Nghe nói cậu có biệt tài này mà."

Kwon SoonYoung cười hề hề, phất phất tay: "Tôi...tôi không rành, không thể giúp cậu."

Anh ta liền lùi lại, quay ra sau trừng mắt tên huynh đệ đằng sau kia rồi chửi thầm:

"Cái mẹ, tôi chỉ biết đọc khẩu hình trong phim người lớn lậu không tiếng thôi!"

"Thì tôi tưởng cậu biết đọc cái khác nữa." Hui Wong nhún vai.

Kim MinGyu liếc mắt sang, "Các chú không làm được gì thì đi ra ngoài."

"Vâng, lão đại!"

Bị đuổi ra mà Kwon SoonYoung anh ta lập tức hai mắt sáng rỡ kéo theo đám Xiao Jun, Hui Wong bọn họ ra ngoài. Lúc mấy người đại ca kia tản ra trở về lại các Hoằng thì Kwon SoonYoung lại mon men đi vào phòng chứa ống nghiệm, vẻ mặt vô cùng hào hứng.

Cùng lúc đó, Xu MingHao mới lên tiếng: "Cảnh sát Moon có thể đọc khẩu hình, anh ấy đang làm việc với đoạn video đó, chắc sẽ hẹn gặp luật sư Jeon sớm thôi."

"Khi nào cậu gặp lại Moon JunHwi, nói cậu ta đến Kim Gia gặp tôi có được không?" WonWoo đứng thẳng người lại rồi hỏi.

"Không thành vấn đề."

"Khi nào?"

Một giọng nói khiêm khắc xuất phát từ Kim MinGyu.

Xu MingHao gãi gãi tóc mai, miệng cười hì hì:

"Thứ bảy tuần này, lúc Phượng Vũ có buổi ca nhạc ngoài trời."

Jeon WonWoo như tìm đấy điểm sáng mà lên tiếng:

"Buổi ca nhạc ngoài trời, quy mô lớn như thế nào?"

"Rất lớn đó nha, còn có diễn xiếc, múa kungfu và nhiều trò vui lắm" MingHao lon ton chạy lại vịnh vịnh cánh tay WonWoo, "Luật sư Jeon, hay anh cùng Kim lão đại sang đó thưởng thức đi. Mỗi năm chỉ có hai lần thôi."

"Không được đụng vào Jeon WonWoo." Hắn hạ giọng.

Xu MingHao liền rụt tay, hai mắt vẫn híp lại cười trí trá nhìn Jeon WonWoo.

WonWoo nghiêng đầu sang nhìn Kim MinGyu, thản nhiên nói: "Kim MinGyu, thứ bảy chúng ta cũng đến đó đi."

Kim MinGyu đứng dậy.

"Được."

Trên hành lang trở về lại thư phòng của Kim MinGyu, vừa bước thang máy, hắn vòng tay đỡ sau lưng rồi đẩy người cậu khiến cậu áp vào thành thang máy. Bàn tay to lớn của hắn như tấm đệm để vết thương sau lưng cậu không va chạm vào tường.

Kim MinGyu chống tay còn lại trên thành thang máy phía sau cách cậu chưa đầy một gang tay. Hắn đưa mặt lại gần, cặp mắt thâm sâu mang nét lạnh lùng pha lẫn sự quyến rũ chết người nhìn Jeon WonWoo.

LUẬT NGẦM | THẾ THÂN IIWhere stories live. Discover now