Chương 110

2.4K 197 92
                                    

"Từ lúc nào đã đến lượt cô làm chủ nơi này rồi!" Trong máy chiếu, tóc vàng chất vấn Ti Ti, hắn không gào lên quá to, nhưng phẫn nộ trong mắt lại ngưng tụ thành thực thể, nốt ruồi trên cằm hắn đã run rẩy phun ra ánh đỏ tà ác.

Trọng điểm mâu thuẫn bỗng xuất hiện giữa Ti Ti cùng tóc vàng, Kỷ Tuân cũng lập tức từ người đang vội biến thành kẻ bàng quan.

Thậm chí anh còn vui vẻ mỉm cười với người đang cầm dao bổ dưa.

Nhưng đắc ý không có kéo dài quá lâu, Ti Ti vừa sợ tiếp theo đây sẽ phải mang tội giết người, nhưng đồng thời cũng sợ ông chủ tóc vàng, đứng giữa hai bên, cô đưa ra ý xấu:

"Anh Tiểu Trần, anh đừng vội, lúc trước không phải còn có một tên cảnh sát họ Hoắc cũng đuổi theo anh sao? Chỉ dạy dỗ một tên lại buông tha một tên khác, cũng không có ý nghĩa gì đúng không anh. Chúng ta nên dùng người này dụ cậu ta tới đây, nhổ cỏ tận gốc, như vậy cũng có thể tránh được đám cảnh sát vô cùng ăn ý với anh ta như lời anh ta đã nói, lập tức sẽ tra ra được manh mối, tìm tới chúng ta, anh nói xem có đúng không?"

"Nói cũng có lý." Tóc vàng nhìn Ti Ti, lại nhìn Kỷ Tuân, "Nhưng cô định dụ một tay cảnh sát đến đây kiểu gì? Cậu ta là cảnh sát hình sự, tính cảnh giác cao..."

"Em có thể thử." Ti Ti xung phong nhận việc, khom lưng, cầm lấy điện thoại di động đang nằm dưới đất của Kỷ Tuân, cúi đầu thao tác.

Điện thoại đã bị hack rồi, mật khẩu màn hình khóa cũng không có tác dụng.

Ti Ti dễ dàng mở ra WeChat của Kỷ Tuân, tìm tài khoản của Hoắc Nhiễm Nhân —— chuyện này cũng rất đơn giản, Kỷ Tuân mới vừa gửi tin nhắn cho Hoắc Nhiễm Nhân, ám chỉ cậu mau dẫn người tới đây.

"Quỷ hẹp hòi hào phóng kỳ cục quái gở." Ti Ti đọc từng chữ trong biệt danh WeChat mà Kỷ Tuân đặt cho Hoắc Nhiễm Nhân?

Kỷ Tuân ngậm chặt miệng, không muốn trả lời.

Mà tóc vàng lại lên tiếng: "Tôi muốn nhìn tin nhắn giữa cô và cảnh sát."

Ti Ti làm nũng: "Em làm việc, anh Tiểu Trần còn lo lắng sao?"

Tóc vàng thiếu kiên nhẫn: "Đừng làm nũng, nhanh lên."

Vì vậy, Ti Ti chỉ đành giơ màn hình điện thoại vào trong máy chiếu, ngay lập tức, giao diện trò chuyện của Kỷ Tuân cùng Hoắc Nhiễm Nhân bị phóng đại gấp mấy lần, đồng thời xuất hiện trong ánh nhìn chằm chằm của tất cả mọi người.

Kỷ Tuân nhanh chóng nhớ lại lịch sử trò chuyện của mình và Hoắc Nhiễm Nhân, thầm thở phào nhẹ nhõm:

Còn may, phần lớn thời gian anh và Hoắc Nhiễm Nhân đều cùng nhau phá án, nhắn tin qua WeChat không nhiều, bọn họ cũng không thích nói những gì quá khác thường, quá bí mật thông qua WeChat...

Sau đó trên màn ảnh liền xuất hiện bức ảnh trong phòng tắm mà Kỷ Tuân đã từng gửi cho Hoắc Nhiễm Nhân.

Mép bồn tắm trắng tinh còn vương giọt nước, rượu vang đặt trong khay gỗ cũng dập dờn giữa gợn sóng của nhiệt tình cuồn cuộn.

Khi bức ảnh này xuất hiện trên màn ảnh lớn, Kỷ Tuân cảm giác ánh mắt của mọi người từ bốn phương tám hướng đổ về phía anh, trong đó ánh mắt của Ti Ti là bao hàm ý tứ sâu xa nhất.

[Edit Hoàn] Lời Nói Dối Chân Thành (1 - 200)Where stories live. Discover now