CHƯƠNG 10

7K 310 10
                                    

Edit: Rebecca Sugar (QinhLing wattpad)

11/04/2020

Hai người một lần nữa quay lại trạm dừng giao thông công cộng ngồi xuống, Lộ Thâm xé bọc bánh mì, đưa cho Diệp Phồn Tinh một nửa.

Vốn tưởng rằng hắn sẽ cho cô toàn bộ bánh mì Diệp Phồn Tinh: ". . ."

"Không phải." Cô nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng không kìm được: "Anh còn có thể keo kiệt hơn không?"

Lộ Thâm nhướng mày, đoạt lại nửa cái bánh mì trong tay cô: "Có thể."

Diệp Phồn Tinh: ". . ."

Diệp Phồn Tinh kinh ngạc: "Thái độ cảm ơn của anh chả có thành ý gì cả?"

Lộ Thâm nhìn cô, đáy mắt hiện lên ý cười rõ ràng: "Cho nên cô ăn hay không ăn?"

Diệp Phồn Tinh: ". . ."

Diệp Phồn Tinh không nói gì mà trừng mắt nhìn hắn, sau một lúc lâu mới đoạt lại bánh mì: "Ăn!"

Nghĩ đến hình tượng của mình trong mắt hắn cũng đã mất sạch, cô cũng không ủy khuất mình, tự sa ngã mà phủ áo khoác hắn lên người, miệng dùng sức gặm bánh mì.

Vị bánh mì thô ráp, khô khốc, so với những thứ tinh xảo cô ăn ngày thường quả thật như trời với đất. Nhưng Diệp Phồn Tinh cũng không nhổ ra, chỉ hơi nhíu mày, cô gắng nuốt xuống.

Lộ Thâm có chút ngoài ý muốn.

Bánh mì này có bao nhiêu khó ăn hắn rất rõ ràng, nếu không phải dạ dày hắn mạnh mẽ thì hắn tuyệt đối sẽ không mua. Chỉ đưa cho cô một nửa cũng là sợ cô lãng phí, bởi vì chỉ nhìn cô cũng biết xuất thân nhà có tiền, hắn cho rằng cô sẽ ăn không quen, thậm chí cũng chuẩn bị khả năng cô sẽ nhổ ra hay ném đi, không nghĩ tới. . .

Lộ Thâm mắt càng thêm ấm áp, trên mặt ý cười cũng gia tăng.

"Ăn ngon không?" Hắn khó được có lúc bỡn cợt hỏi một câu.

". . .Có chút vấn đề." Diệp Phồn Tinh thật sự vô pháp che lại lương tâm để nói từ ngon, miệng gặm hai miếng đã thiếu chút nữa bị nghẹn làm cô không dám ăn tiếp: "Bánh mì của anh không phải là bị rơi hỏng hay quá hạn chứ?"

"Không phải." Thấy cô ăn nửa cái bánh mì cũng có chút gian nan, Lộ Thâm cười khẽ, thu hồi ý niệm cho cô nửa cái còn lại, cúi đầu cắn một miền: "Nó chính là hương vị thế này."

Hiển nhiên hắn đã quen ăn cái loại đồ ăn thế này, miệng cắn mấy cái đã ăn xong. Diệp Phồn Tinh sửng sốt, bỗng nhiên có chút tò mò: "Anh. . . vừa rồi những người kia là ai vậy? Vì sao họ muốn đuổi theo anh?"

Nhớ tới ngày đó ở trước mặt Ôn Trác Vũ diễn kịch, hắn nói những lời như vậy, cô trong lòng khẽ động, nhịn không được hỏi: "Anh không thật sự là cái gì lão đại bang phái xã hội đen đi?"

Lộ Thâm hơi cứng người, hắn vui vẻ nhìn Diệp Phồn Tinh, không thừa nhận cũng không phủ nhận, nhướng mày hỏi lại: "Sao thế, sợ?"

Kia cũng không phải.

Tuy diện mạo hắn sắc bén, không giống người tốt, nhưng có lẽ vì hắn từng giúp cô nên khi đối mặt cô lại cảm thấy phong cách này phá lệ đẹp trai, cô cũng không thấy người này. . .

[EDIT - HIỆN ĐẠI] CÔ ẤY VỪA CÓ TIỀN, VỪA CÓ ANH ẤY (HOÀN)Where stories live. Discover now