Chương 29: Ý Quân Tử Thế Nào

177 14 0
                                    

Mưa nhỏ hơn một chút, hạt mưa rơi trên mặt ô kêu lộp bộp, như đánh vào đáy lòng, đây là có phải là " Tiếng cao thấp lần chen liền gảy; Mâm ngọc đâu bỗng nảy hạt châu." tim loạn như ma không . . .

Từ thạch đình nhìn ra một con đường lát đá xanh, con đường này dường như có có từ rất lâu, từng viên gạch đá đều có thể nhìn thấy dấu vết xưa cũ của lễ rửa tội năm tháng, giữa những kẻ hở của các viên gạch đá lại là những ngọn cỏ đang hé nụ xanh tươi.

Nghê Tử nhìn chằm chằm vào đống gạch đá dưới chân, nhìn không biết bao lâu thi đột nhiên phản ứng lại, quay người nhìn về phía màn mưa . . . Kiểm Diệc.

Cô cầm ô chạy tới, giơ cánh tay lên giúp Kiểm Diệc chắn mưa, Nghê Tử nhìn mái tóc ướt đẫm nước mưa của cậu, từ đáy lòng xin lỗi: "Thực xin lỗi . . ."

Kiểm Diệc cũng không quan tâm lắm, những giọt nước từ đuôi tóc chảy xuống mặt cậu, lạnh sống lưng.

Nghê Tử đứng đối mặt với cậu, vết bầm trên má trái đặc biệt rõ ràng, nhìn liền cảm thấy đau, vì lo lắng cho mặt mũi của cậu, Nghê Tử nhìn lướt qua một cái rồi di dời tầm mắt, hơn nữa còn vô cùng chu đáo đứng về phía bên phải của cậu.

Kiểm Diệc nhìn thấy cánh tay cô giơ lên, nhìn vô cùng khó khăn nên đưa tay ra định lấy ô giúp cô cầm.

Chiếc ô không đủ rộng để vừa với kích thước của hai người, cho nên cậu gần như để lộ toàn bộ phần vai trái của mình ra bên ngoài.

. . .

Hà Mục Dương nhìn thời gian, đã hơn 20 phút trôi qua.

Kiểm Từ đang xem 《 Shin Cậu Bé Bút Chì》, Hà Mục Dương ngồi xuống ghế sô pha và xem cùng Kiểm Từ, vừa mới ngồi xuống xem TV, vừa lúc chứng kiến ​​cảnh Cu Shin cởi quần khoe chim . . .

Sau đó Cu Shin quay lưng lại, hai cái mông to trên màn hình lắc lư điên cuồng.

Hà Mục Dương giật mình, ngồi dậy nhìn về phía Kiểm Từ.

Kiểm Từ ôm gối dựa vào sô pha, mặt không chút thay đổi, cũng không có phản ứng gì.

Muốn nói Kiểm Từ giống anh trai cô bé ở điểm nào, thì chính là điểm này, gặp chuyện rắc rối gì cũng có thể tương đối bình tĩnh.

Sau khi hai mông của Cu Shin bị mẹ đóng hai dấu bàn tay, Kiểm Từ cuối cùng cười khúc khích, hơn nữa còn nhìn về phía Hà Mục Dương, kêu cậu cười cùng.

Hà Mục Dương vừa định cười theo, cửa mở ra.

Người đầu tiên bước vào là Nghê Tử, tiếp theo là . . . Kiểm Diệc cả người ướt đẫm.

Hà Mục Dương nhìn người ướt sũng ngoài cửa, nhíu mày, nhất thời không hiểu "Không phải, Nghê Tử đi đón cậu sao? Sao lại ướt như vậy?"

Kiểm Diệc không giải thích gì, đặt nước tương lên bàn rồi vào phòng, cầm quần áo sạch đi vào phòng tắm.

Hà Mục Dương quay lại nhìn Nghê Tử, đưa ánh mắt dò hỏi nhìn qua.

Nghê Tử không biết giải thích thế nào, chẳng lẽ nói: Kiểm Diệc muốn hôn cô nhưng lại không, cô bị dọa sợ, cầm ô tự mình rời đi, đi được một nửa mới nhớ tới còn có người ở phía sau . . .

[HOÀN] Khói Bụi Hầm Tử Diệp - Nghiên Thừa ThưWhere stories live. Discover now