Chương 64: Xuân Về Hoa Nở

162 10 0
                                    

Sau 3 ngày kỳ nghỉ lễ Quốc khánh trở lại, bệnh viện bắt đầu bận rộn, hai người ở cùng một khoa cùng một bệnh viện, cả ngày cũng không nhìn thấy mặt nhau, buổi trưa ăn cơm cũng là kẻ trước người sau, mãi cho đến khi trời tối mới thấy được nhau.

Hôm nay Nghê Tử không gặp Kiểm Diệc, nhưng lại gặp bác sĩ Khâu người đã khoan đầu bệnh nhân trong cuộc phẫu thuật lần trước hai lần, một lần trong phòng phẫu thuật, một lần khi đang ăn cơm trong nhà ăn.

Bác sĩ Khâu bưng khay đồ ăn đi tới, sau khi ngồi xuống liền bắt đầu càu nhàu: "Cái người họ Cố mới tới khoa ngoại lồng ngực sao lại như thế?"

Cái người họ Cố mới tới khoa ngoại lồng ngực?

Không phải là Cố Vân Lan đấy chứ?

Nghê Tử hỏi: "Bác Cố sĩ làm sao vậy?"

Bác sĩ Khâu bác sĩ tức giận bất bình "Cậu ta dựa vào cái gì mà nói chuyện phiếm với nhiều y tá nữ như vậy? Suốt ngày không làm chính sự chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt! Sớm muộn gì không khí bệnh viện chúng ta cũng sẽ bị cậu ta bóp méo!"

Bác sĩ Đồng nhìn sang, nói: "Thứ nhất, anh ta lớn lên đẹp trai, thứ hai mặc dù thích nói chuyện phiếm với các cô gái nhưng không hề trì hoãn những việc quan trọng, thứ ba, không khí bệnh viện chúng ta đã bị anh bóp méo, có thêm một người như anh ta, nói không chừng có thể tiêu cực làm cho tích cực đấy."

Bác sĩ Đồng nói xong, cười ha hả mà vỗ tay với Nghê Tử một cái.

Không phải là không ai trong bệnh viện cũng biết thân phận của Cố Vân Lan, nhưng cũng không đến nỗi mọi người đều biết một cách công khai, đêm đó bác sĩ Khâu không đến dự tiệc sinh nhật của chủ nhiệm Lý, cho nên không biết nhân vật Cố Vân Lan này.

Bác sĩ Khâu đứng đắn nói: "Tôi bóp méo bầu không khí của bệnh viện khi nào? Tôi cẩn trọng, giữ vững cương vị!"

"Ngày thường nói chuyện không có bài bản, cũng không thể hiện ra được sự điềm tĩnh ổn trọng mà một người bác sĩ cần phải có" Bác sĩ Đồng trầm ngâm "Về điểm này, bác sĩ Kiểm đặc biệt phù hợp, bệnh nhân vừa nhìn thấy anh ta, giống như uống một viên thuốc an thần vậy."

"Cũng không có xuất sắc như vậy . . ." Nghê Tử cười đến mức xấu hổ.

"Hừm" Bác sĩ Đồng đụng cô một chút "Chị khen bác sĩ Kiểm, em khiêm tốn cái gì?"

" . . . " Nghê Tử cắn đũa, ngậm miệng không nói.

Đầu óc bác sĩ Khâu thiếu nếp nhăn, không hiểu hai người ngượng ngùng xoắn xít này đang làm gì "Cái này của tôi gọi là hài hước, hơn nữa, tôi cũng lớn lên đẹp trai, nhưng tôi không trêu hoa ghẹo nguyệt!"

Bác sĩ Đồng quả thực thấy đài phá đám "Đúng là anh lớn lên không xấu, nhưng cũng không đẹp trai như bác sĩ Cố kia."

Bác sĩ Khâu khịt mũi coi thường "Tôi là người kiên định, không làm những thứ hoa hoa biên biên kia."

Bác sĩ Đồng gật đầu nói: "Đúng vậy, anh chuyên tâm vào việc khoan đầu của anh đi, anh ta ở khoa ngoại lồng ngực, một thần nội như anh cũng đừng nhọc lòng về anh ta làm gì, đây là bệnh viện nhà anh ta, không khí bệnh viện anh ta còn để ý hơn anh."

[HOÀN] Khói Bụi Hầm Tử Diệp - Nghiên Thừa ThưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ