Chương 42: Xuân trù tiệm ấm niên hoa

152 14 1
                                    

Kỳ thi tháng đầu tiên là sau ngày Quốc Khánh, năm ba trung học có ba ngày nghỉ.

Đối với một bộ phận học sinh trung học chỉ được nghỉ một ngày vào chủ nhật mỗi tuần, kỳ nghỉ ba ngày đã là một điều quá xa xỉ, trong khi đối với một nhóm học sinh khác, điều đó chỉ ý nghĩa họ có thể ngủ lâu hơn một chút với ngày thường .

Đối với Nghê Tử chính là như vậy, buổi sáng ngủ thêm một tiếng, thức dậy ăn sáng, sau đó tiếp tục làm bài thi, đến trưa lại tiếp tục ăn cơm.

"Con có biết kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi không?" Ba Nghê lo lắng về chế độ học tập của cô "Không ngừng học tập, đầu óc căng quá sẽ rất hao tổn tinh thần, con nghĩ mục đích của việc cho nghỉ giải lao giữa giờ mười phút là gì không?"

"Không phải dùng để ôn lại kiến ​​thức thầy vừa giảng xong ở tiết trước sao?" Nghê Tử hỏi lại.

". . . Con nói như vậy" Ba Nghê nghĩ nghĩ, gắp cho cô một miếng thịt, sau đó nói: "Cũng có lý."

Mẹ Nghê từ nahf bếp dò đầu ra "Mau vào bưng thức ăn!!"

Nghê Tử ngáp một cái, chậm rãi đứng dậy đi vào nhà bếp bưng đồ ăn.

Ăn xong, cô trực tiếp nằm xuống giường, giấc ngủ trưa quý giá được ông trời ban cho, cô ngủ một giấc, buổi tối còn phải học bài.

Cô vừa nhắm mắt thì điện thoại reo lên.

Nghê Tử lại phải bò dậy, cũng không thèm xuống giường, trực tiếp nằm xuống lối đi cầm điện thoại đặt trên bàn học.

Là Kiểm Diệc gọi tới, điện thoại vừa kết nối cậu liền hỏi: "Cậu đến đâu rồi?"

Nghê Tử nói: "Ba tớ nói, học phải biết kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi, tớ mới vừa nhàn hạ một chút."

"Vậy cậu nhàn hạ đi." Kiểm Diệc nói xong chờ cô cúp máy

"Không nhàn hạ nữa" Nghê Tử chậm rãi xuống giường "Tớ sẽ qua ngay."

"Ừm." Kiểm Diệc cảm thấy, cô đến đây "Nhàn hạ" cũng như nhau.

Kiểm Diệc vừa tự mình xử lý xong một chai soda chanh, định bỏ vào tủ lạnh ướp lạnh một lúc, cậu đưa Kiểm Từ một ly, ném hai viên đá xuống.

Khi Nghê Tử đi qua là Kiểm Diệc mở cửa cho cô, vừa bước vào đã thấy Kiểm Từ ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ gác chân lên cao, tay cầm đàn Ukulele, vừa đàn vừa hát lung tung, sau đó uống một ngụm nước soda chanh ở bên cạnh.

Đàn hai cái, uống một ngụm, đàn hai cái, uống một ngụm, đặc biệt say mê.

"Em ấy đây là . . ." Nghê Tử nhìn cậu, muốn cười.

"Ngày mai có một cuộc thi biểu diễn của học sinh tiểu học trong tiểu khu, Mục Dương đã đăng ký cho em ấy." Kiểm Diệc vừa nói vừa bước vào bếp.

"Cuộc thi biểu diễn? Biểu diễn cái gì?" Nghê Tử đi theo phía sau "Đàn hát, uống?"

" . . . " Kiểm Từ từ tủ lạnh lấy chai nước soda chanh ra, không lời gì để nói.

Lúc Hà Mục Dương đến, cô rốt cuộc biết Kiểm Từ chuẩn bị biểu diễn tiết mục gì.

Kiểm Từ ôm Ukulele hát một bài hát 《 Chúng ta cùng chèo thuyền nào 》, Nghê Tử vội vàng vỗ tay cổ vũ nhiệt tình

[HOÀN] Khói Bụi Hầm Tử Diệp - Nghiên Thừa ThưWhere stories live. Discover now