Chương 218+219

26 7 0
                                    

CHƯƠNG 218: ĐIỀN TỬ THÀNH

Khoáng Dã Vô Nhân Nguyệt Tự Minh
Hà Lai Mao Ốc Khổ Ngâm Thanh
Tư Thân Chích Tận Thiên Hàng Lệ
Bất Thúc Đồng Hương Lư Thập Huynh

Dịch:

Trăng Rọi Đồng Không Cảnh Vắng Tanh
Khổ Ngâm Đâu Vẳng Phía Nhà Tranh
Nhớ Cha Tuôn Cạn Hai Hàng Lệ
Đâu Hiểu Đồng Hương Lư Thập Huynh

Điền Tử Thành ở huyện Giang Ninh (tỉnh Giang Tô) qua hồ Động Đình, bị đắm thuyền chết. Con là Tiến sĩ Lương Tự cuối thời Minh, lúc ấy còn ẳm ngữa, vợ là Đỗ thị nghe tin uống thuốc độc tự tử. Lương Tự được bà nội thứ nuôi nấng nên người. Sau đi làm quan ở Hồ Bắc, hơn một năm vâng lệnh quan trên đi công vụ tới Hồ Nam. Lương Tự tới hồ Động Đình thì khóc lớn quay về, tự trình là không đủ tài năng, bị giáng làm Huyện thừa huyện Hán Dương, rất không vui bèn chối từ không nhận chức. Các quan trên bắt ép thôi thúc mãi mới chịu đi, nhưng cứ rong chơi trong chốn sông hồ, không vì đang làm quan mà giữ gìn câu nệ. Một đêm ghé thuyền bên bờ sông, nghe thấy tiếng tiêu dìu dặt rất hay, bèn nhân có trăng lên bộ đi khoảng nửa dặm thì thấy giữa bãi đất trống có vài gian nhà tranh lập lòe ánh đèn.

Tới gần nhìn vào cửa sổ thấy ba người đang uống rượu bên trong, ghế trên là một người Tú tài tuổi khoảng ba mươi, ghế dưới là một ông già, ghế bên cạnh chính là người thổi tiêu, trẻ tuổi nhất. Dứt khúc tiêu, ông già vỗ tay khen hay, người Tú tài thì nhìn vào vách trầm tư tựa hồ không hề nghe thấy. Ông già nói:

- Lô Thập huynh ắt đã có thơ hay, xin ngâm lớn lên cho ta được nghe với.

Người Tú tài bèn ngâm:

Mãn giang phong nguyệt lãnh thê thê
Sấu thảo linh hoa hóa tác nê
Thiên lý vân sơn phi bất đáo
Mông hồn dạ dạ Trúc Kiều tê (tây).

Dịch:

(Trăng gió đầy sông lạnh tịch liêu
Hoa rơi cỏ úa cảnh tiêu điều
Quê nhà ngàn dặm bay không tới
Hồn mộng đêm đêm cạnh Trúc Kiều).

Tiếng ngâm rất ai oán, ông già cười nói:

- Lô Thập huynh cứ làm ra vẻ buồn rầu.

Rồi lấy chén lớn rót rượu, nói:

- Lão phu không thể họa thơ, xin hát để đưa cay vậy.

Liền hát bài:

- Rượu ngon Lan Đình~ ...

Lát xong mọi người đều vui vẻ. Thiếu niên đứng lên nói:

- Ta ra xem trăng lặn tới đâu rồi!

Rồi sấn sổ bước ra, nhìn thấy khách vỗ tay nói:

- Ngoài này có người, bọn ta ngông cuồng bị bắt gặp rồi.

Liền kéo khách vào, Lương Tự chào hỏi mọi người xong, ông già bảo ngồi đối diện với thiếu niên. Lương Tự nâng ly rượu nhắp thử thấy lạnh ngắt, từ chối không uống. Thiếu niên biết ý lập tức đứng dậy, vơ cỏ rơm hâm nóng bưng lên, Lương Tự cũng sai người hầu lấy tiền đi mua rượu nhưng họ cố ngăn lại.

Liêu Trai Chí Dị ( Full )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ