Chương 59+60+61+62+63

40 7 0
                                    

CHƯƠNG 59: BẢO TRÚ

Tiệp Tự Viên Nhu Tấn Tự Hồng
Tì Bà Thuấn Tức Đạo Thâm Cung
Khả Lân Cụ Thử Hảo Thân Thủ
Ngộ Lạc Ngô Phan Nghịch Để Trung

Dịch:

Nhanh Như Khỉ Vượn Lẹ Như Hồng
Thoáng Trộm Tì Bà Tận Cấm Cung
Đáng Tiếc Tinh Thâm Thân Thủ Thế
Mà Theo Nghịch Tặc Nỡ Cam Lòng

Phiên vương Ngô Tam Quế lúc chưa làm phản thường ra lệnh cho tướng sĩ rằng ai một mình tay không bắt sống được cọp sẽ được cấp bổng hạng nhất, tặng danh hiệu Đả hổ tướng. Trong các viên tướng ấy có một người tên Bảo Trú, khỏe mạnh nhanh nhẹn như khỉ, lúc trong vương phủ xây ngôi lầu cao, xà vừa gác lên, Trú men theo góc lầu mà lên, trong giây lát đã tới trên nóc, đứng trên xà chạy đi chạy lại mấy lần, kế lại co người nhảy xuống đứng thẳng dưới đất. Vương có người ái cơ giỏi đánh đàn tỳ bà, chiếc đàn nàng dùng lấy noãn ngọc làm chốt lên dây, cầm lên là cả phòng ấm hẳn. Người thiếp quý báu cất kỹ, nếu không phải vương ra lệnh thì không đem ra cho ai thấy. Một đêm ăn yến, khách có người xin được xem vật lạ một lần, vương đang mỏi mệt nên hẹn để hôm sau. Lúc ấy Trú đang ở bên cạnh nói:

- Không cần vương gia phải ra lệnh, thần có thể lấy được.

Vương bèn sai người báo khắp trong ngoài vương phủ, ra lệnh phòng bị nghiêm cẩn rồi sai Trú đi lấy. Trú vượt qua mười mấy lần tường mới vào tới chỗ người ái cơ của vương ở, thấy đèn trong phòng sáng choang mà cửa nẻo khóa chặt không vào được. Dưới hành lang có cái lồng nuôi chim vẹt, Trú giả tiếng mèo kêu, kế lại giả tiếng vẹt kêu ầm lên là có mèo tới, lại làm ra tiếng vỗ cánh phành phạch rất gấp. Nghe người ái cơ nói:

- Lục Nô ra ngay xem, con vẹt bị mèo vồ chết rồi.

Trú liền nép vào góc tối. Giây lát có một cô gái khêu đèn lách ra, Trú nhân đó lẻn vào, thấy người ái cơ đang cầm chiếc đàn tỳ bà ngồi trên ghế liền xô vào giật lấy bỏ chạy. Người ái cơ hoảng sợ la lớn giặc tới, đám quân canh gác đổ cả ra, thấy Trú ôm đàn chạy nhưng đuổi theo không kịp, bắn tên rào rào như mưa. Trú nhảy lên gốc cây, dưới tường vốn có cây hòe lớn, Trú chuyền qua cành cây như chim chuyền cành, hết gốc cây lên tới gác, hết gác lên tới lầu, chuyền vào trong điện như có cánh, chớp mắt đã không thấy đâu nữa. Khách còn đang uống rượu, Trú ôm chiếc đàn phi thân vào đứng trước tiệc, cửa vẫn đóng chặt như cũ, không hề có tiếng gà kêu chó sủa.

___________________________________

CHƯƠNG 60: THỦY TAI

NẠN LỤT

Mộ Kiến Nhị Ngưu Sơn Thượng Đấu
Triêu Khan Nhất Ốc Thủy Trung Tồn
Thiên Công Tạo Bạch Phân Minh Thậm
A Hộ Thường Lâm Hiếu Tử Môn

Dịch:

Trâu Chọi Trên Non Chiều Thấy Rõ
Nhà Ngâm Dưới Nước Sớm Còn Y
Đạo Trời Đen Trắng Phân Minh Nhỉ
Con Hiếu Luôn Luôn Được Hộ Trì

Năm Khang Hy thứ 21 (1682) đại hạn, từ xuân qua hạ đất khô cháy không còn cọng cỏ nào xanh. Ngày mười ba tháng sáu có cơn mưa nhỏ mới có kẻ trồng bắp, ngày mười tám thì mưa lớn ngập bàn chân, người ta mới trồng đậu. Một hôm ở trang Thạch Môn (tỉnh Chiết Giang) có ông già lúc chiều tối nhìn thấy hai con trâu húc nhau trên núi, nói với người trong thôn rằng:

Liêu Trai Chí Dị ( Full )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ