Chương 76: Bắt gian

3.4K 301 24
                                    

Cách vách có người tới!

Loại lữ quán có linh tuyền này đặc biệt nghiêm cấm phóng thần thức ra, bốn vách tường đều có thiết lập cấm chế phòng ngừa thần thức nhìn trộm.

Nếu như không có bất luận cái gì phòng vệ, thì ai cũng không dám mang theo đạo lữ đến loại địa phương này chơi —— Người trong Tiên môn vẫn rất chú trọng riêng tư.

Tâm niệm Lâm Thu vừa động, đầu ngón tay ngưng ra một đóa hoa sen nhỏ xíu từ hư không.

Nàng cẩn thận thao túng nó, chạm chạm vào cấm chế trên vách tường.

Cấm chế vẫn không nhúc nhích. Quả nhiên, kết giới của cấm chế thông thường không thể nào ngăn chặn được lực của hư không. Mặt Lâm Thu lộ ra nụ cười xấu xa, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ, liền thấy đóa hoa sen trống rỗng chỉ có đường viền như hình vẽ thuỷ mặc kia thảnh thảnh thơi thơi xuyên qua vách tường, lặn xuống bên dưới gian phòng trúc cách vách.

Khách mới tới ở vách, cũng là một đôi nam nữ.

Khi thấy rõ khuôn mặt của đôi nam nữ này, Lâm Thu liền sợ ngây người tại chỗ.

Có cho vàng nàng cũng không nghĩ tới, người đi vào gian phòng cách vách, lại là Liễu Thanh Âm cùng Vương Vệ Chi.

Lâm Thu thật sự là không có cách nào hiểu được tâm thái của Liễu Thanh Âm.

Nơi này là lữ quán linh tuyền, một nam một nữ đi vào cái địa phương này, mục đích là gì không cần nói cũng biết.

Cũng như nàng cùng Ngụy Lương bây giờ vậy.

Nếu không phải trên người hai người đều mang đầy vết thương, thì ở chốn hồ nước ấm áp, riêng tư lại đầy ái vị này, nhất định sớm đã bắt đầu một trận mưa gió quay cuồng.

Liễu Thanh Âm sao lại không rõ hai chữ ' tị hiềm ' viết như thế nào chứ?

Nghĩ lại cũng đúng, dù sao nàng ta luôn trong sạch vô tội, cho dù có ngủ cùng Vương Vệ Chi đi nữa, cũng chỉ là cùng nhau trùm chăn bông nói chuyện phiếm.

Trong lòng Lâm Thu hơi ngứa ngáy, muốn kề tai Ngụy Lương nói cho hắn tình huống cách vách.

Đột nhiên thấy người quen, nàng nhất thời đã quên mất giờ phút này đang cùng hắn song tu. Thân thể nghiêng một cái, tức khắc cứng đờ, không tự giác co rúm lại một chút, làm Ngụy Lương thấp giọng hừ hừ một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nhìn nàng.

Nàng tiến thoái lưỡng nan, nhẹ nhàng đẩy vòm ngực rắn chắc của hắn ra, muốn đứng dậy, lại bị hắn ôm càng chặt hơn.

"Đừng lộn xộn." Tiếng thì thầm khàn khàn chui vào lỗ tai nàng.

Hai má nàng đỏ bừng, chậm rãi điều chỉnh tư thế một chút, nằm sát bên tai hắn, thấp giọng nói: "Là Liễu Thanh Âm cùng Vương Vệ Chi."

Thanh âm hơi hơi phát run.

Ngụy Lương trề khóe miệng, không chút che dấu khinh thường trong mắt.

"Theo dõi đi." Hắn nói.

Lâm Thu bình ổn tâm thần, xuyên qua huyễn liên, tiếp tục giám thị động tĩnh cách vách.

【HOÀN】NAM CHỦ TỈNH TỈNH! Ngươi là của nữ chủ !!Where stories live. Discover now