Chương 89

1.6K 92 6
                                    


Bởi vì Thiên Thành công chúa lâm bệnh nên Trưởng công chúa một lần nữa danh ngôn chính thuận trở lại ngự thư phòng. Mà lần quay lại này, tâm tình Thẩm Mộ Ca đã thay đổi hoàn toàn khác, nếu trước kia giữa hai lông mày thường xuyên tồn tại sự ưu tư và ẩn nhẫn thì hiện giờ đã bị thay bằng loại kiên định không thể lay động. Đối với biến hóa nội liễm này, trong bốn vị đại nhân chỉ có Liễu thừa tướng và Kỷ quốc cữu là nhìn rõ trong mắt khiến hai người phải mất một phen suy tư còn Tả Tông Minh và Trấn Quốc Công người có tâm càng ngày càng nhạt là chưa phát hiện.

"Trưởng công chúa, sau khi từ Đại Liêu trở về đã nhiều ngày không tiếp xúc chính vụ ở ngự thư phòng, không biết Công Chúa còn cảm thấy quen thuộc không?" Liễu thừa tướng quan tâm lên tiếng hỏi thăm nhưng trên mặt hoàn toàn không có ý tốt.

Thẩm Mộ Ca chuẩn bị từ lâu, trong ngự thư phòng này người dám ý kiến với nàng chỉ có mình Liễu Trạch. Trước đây do Phụ Hoàng khá coi trọng nàng nên Liễu thừa tướng chỉ dám núp trong bóng tối, bây giờ nàng chỉ là người thay thế Thiên Thành, địa vị khác xa, đã như vậy Liễu Trạch còn ngại gì mà không trực tiếp công kích.

"Đa tạ Liễu thừa tướng nhắc nhở." Thẩm Mộ Ca khẽ vuốt cằm ra hiệu, thản nhiên đáp lời Liễu Trạch đang rất tự tin.

Liễu Trạch cứ tưởng khiêu khích sẽ xuất hiện một Trưởng công chúa rụt rè hoặc nổi giận đùng đùng, ai ngờ chỉ một chiêu khiến hắn trở thành người bụng dạ hẹp hòi, đa nghi, hắn đành phải nở nụ cười ngượng ngùng. Kỷ Nham không nói một lời nhìn Liễu Trạch thua trận, lại không có chỗ phát tiết uất ức, khóe miệng mỉm cười. Từ lâu Diệp Vĩnh Diên không còn hứng thú đối với những minh tranh ám đấu tại ngự thư phòng, bản tính kiên trì bị bào mòn từng ngày, gần như tiếp cận biên giới nổi khùng. Được mệnh danh bách chiến bách thắng, bản tính nhạy cảm không hề thua kém Thẩm Mộ Ca. Khi Liễu thừa tướng vừa nói xong, hắn âm thầm khinh bỉ hừ một tiếng.

Tả Tông Minh đứng một bên cấm khẩu không bày tỏ bất kỳ thái độ gì, ba vị đại nhân có mặt ở đây, năng lực của ai cũng hơn hắn. Nếu những việc chính vụ khác, hắn còn phụ họa theo Thừa tướng phát biểu vài câu, nhưng nhằm vào Trưởng công chúa, trước sau gì hắn vẫn giữ thái độ ám muội. Đặc biệt là cục diện hiện giờ, càng không tới phiên hắn lên tiếng.

"Trưởng công chúa, chỗ này có một phần tin tức do Tây Trì đưa tới. Vốn phải trực tiếp trình lên Hoàng Thượng, nhưng trong có một số chi tiết nhỏ, sau khi thần cùng mấy vị đại nhân thương nghị, vẫn quyết định ở ngự thư phòng bàn bạc đưa ra quyết định mới trình báo Thánh Thượng." Kỷ Nham dâng phong thư cho Thẩm Mộ Ca.

Thẩm Mộ Ca trầm ổn mở ra, vội vã bỏ bao thư lên bàn, sắc mặt ngày càng nghiêm nghị. Đến cuối cùng, không tự chủ nắm chặt góc giấy viết thư. Mấy người có mặt nhìn phản ứng của Trưởng công chúa nhưng không hề cảm thấy bất ngờ, vì khi đọc phong thư bọn họ còn phản ứng kịch liệt hơn.

"Trưởng công chúa, ý Công Chúa là...?" Kỷ Nham đặt câu hỏi.

"Còn có thể có ý gì? Những nước láng giềng này, ai ai cũng nhìn chằm chằm Đại Thịnh, bây giờ nhân lúc Phụ Hoàng dưỡng bệnh mà ép sát từng bước, hận không thể một ngụm nuốt chững chúng ta, quả thật khinh người quá đáng!" Âm thanh Thẩm Mộ Ca tràn ngập tức giận còn có tia sát khí.

[BHTT] - EDIT: Làm Công Công Gặp Công ChúaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ