Chương 101

1.4K 71 1
                                    


Quý Vị Nhiên theo sát Lục Ngự Phong, trong đêm khuya yên tĩnh hắn chỉ đi lanh quanh dạo phố, một vòng rồi lại một vòng, không thu được gì. Mà Lục Ngự Phong cũng không có cử động dị thường nào, càng khỏi nói muốn đi gặp ai khác. Điều này khiến Quý Vị Nhiên cảm thấy kỳ lạ nhưng không thể nói rõ nguyên nhân.

Mặc dù không có thu hoạch gì nhưng Quý Vị Nhiên vẫn không dự định từ bỏ. Bởi vì nàng ngửi được Lục Ngự Phong thay đổi, tuy rằng tạm thời không tra được đáp án nhưng nàng tin tưởng chỉ cần kiên trì cuối cùng cũng phát hiện chân tướng rõ ràng.

Nghe Diệp Phiêu Diêu nói Diệp lão nhị đã vào kinh thành, lông mày Thẩm Mộ Ca liền giãn ra, sắc mặt vui mừng không ít. Tuy nàng chưa từng gặp vị Nhị thúc này, nhưng Diệp Phiêu Diêu rất tôn sùng, nói vậy chắc chắn không phải người ngu ngốc. Hơn nữa, không chỉ có mình hắn vào kinh mà còn dẫn theo trên dưới mười đại cao thủ, thực lực đủ để giải cứu Diệp Tứ Tiêu đang bị vây ở Hải Xương Quốc.

Thẩm Mộ Ca lại nhíu mày, không nói gì, tiện tay đưa đai lưng cho Diệp Phiêu Diêu đang mặc quần áo. Dựa theo kế hoạch, Diệp Phiêu Diêu cùng Nhị thúc hội hợp, đồng thời lập ra kế hoạch cứu viện Diệp lão Tứ. Đây vốn là việc khẩn cấp nhất hiện giờ nhưng vẫn thiếu một khâu quan trọng không kém: Chưa tìm được tung tích của Khang Bình!

“Làm sao? Trời vừa sáng liền hồn bay phách lạc. Có phải đêm qua ngủ không được ngon giấc?” Diệp Phiêu Diêu cột chắc đai lưng, ngẩng đầu nhìn dáng vẻ Thẩm Mộ Ca đang thất thần, có chút bận tâm bước qua nhẹ giọng hỏi.

Mặt mang vẻ âu lo, Thẩm Mộ Ca thấp giọng thở dài nói: “Không tìm được Khang Bình, trong lòng không vững vàng. Hiện tại Nhị thúc đã đến nhưng tin tức ở Hải Xương Quốc, chúng ta vẫn không biết gì cả!”

Diệp Phiêu Diêu hiểu rõ gật đầu, lại đến gần một bước, hai tay nắm chặt vai Thẩm Mộ Ca. Bây giờ thường xuyên nhìn thấy vẻ mặt nàng lo lắng, nhưng đây không phải vì nàng nhát gan hơn trước, mà do quan hệ giữa hai người ngày càng thân mật. Đến thời điểm này, Diệp Phiêu Diêu hoàn toàn trở thành chỗ dựa của Thẩm Mộ Ca, nàng không cần tiếp tục che giấu khổ sở, những thứ đó chỉ để người ngoài xem. Người yêu nàng nhất đang đứng trước mặt, Thẩm Mộ Ca không cần kiêng kị mà sống thật với chính con người mình.

“Nàng yên tâm, chắc chắn ta sẽ cứu Khang Bình trở về. Còn chuyện quan trọng hơn chờ hắn làm đây.” Lúc Diệp Phiêu Diêu nói, trong lòng cũng thấp thỏm không yên. Phi Diệp sơn trang tập hợp cao thủ cứu Diệp lão Tứ ra không phải việc khó, thế nhưng muốn từ tay hoàng thất Hải Xương đem Thẩm Khang Bình trở về, không dễ dàng như nàng vừa nói.

Thẩm Mộ Ca chỉ lo tình trạng của chính mình làm lỡ canh giờ Diệp Phiêu Diêu xuất cung, đành nhịn xuống ngửa đầu cười cười với nàng, giơ tay phủ lên tay đang đặt trên vai mình: “Được rồi, ta nhất thời hoài cảm, nàng nhanh đi làm chuyện quan trọng. Đừng vì việc nhỏ mà trì hoãn gặp gỡ Nhị thúc.”

Gặp mặt Nhị thúc không có gì khác với những gì Diệp Phiêu Diêu đã dự liệu, Diệp lão nhị từ chỗ Quý Vị Nhiên biết đại thể tình hình. Khi hắn nhìn thấy Diệp Phiêu Diêu, nghiêm khắc trong mắt không hề giảm, nhưng không có thời gian dư thừa giáo huấn nàng. Vừa mở miệng chính là: “Phiêu Diêu, ta đã biết chuyện của lão Tứ. Lúc này chúng ta cần thương lượng kế hoạch cứu viện, ta sẽ dẫn người Phi Diệp sơn trang đi Hải Xương một chuyến, ngươi ở kinh thành tiếp ứng.”

[BHTT] - EDIT: Làm Công Công Gặp Công ChúaWhere stories live. Discover now