Chương 27: Muốn ở bên em . . .

12.6K 542 15
                                    


"Thiên Hữu, vũ cảnh tới." Lý Thiên Hữu đang nỗ lực nghe động tĩnh dưới lầu, trong ống nghe điện thoại lại vang lên thanh âm Hạ Phi.

"Ừ, cho em 10 phút." Lý Thiên Hữu hạ giọng nói rằng.

Hai nam nhân trông coi gian phòng chỉ là không ngừng thò đầu hướng nhìn cửa thang lầu, chính là không có ý muốn động. Lòng Lý Thiên Hữu lo lắng muốn chết, trong gian phòng có thanh âm đó lại đi ra 3 nam nhân, trong đó một người nam nhân đi tới thì thầm với hai người trông coi kia vài câu cũng chạy vội xuống lầu.

"Thiên Hữu, động thủ đi." Ngay sau đó thanh âm Trần Hồng Hiên truyền vào trong lỗ tai.

Chờ chính là những lời này, Lý Thiên Hữu một giây cũng không chậm trễ xông ra ngoài. Giang Đại Chí nhanh hơn nàng vài bước, liền nhìn hắn nhanh chóng đánh một dao xuống bên người nam nhân canh giữ ở rìa ngoài nam nhân liền ngất đi. Lý Thiên Hữu giải quyết tên khác, cảm kích nhìn Giang Đại Chí, Giang Đại Chí nhếch miệng cười, nhìn về gian phòng khác đưa tay ra hiệu trông coi, người liền lách vào, tiếp đó cửa phòng đã bị đóng lại.

Lý Thiên Hữu biết đây là cho mình thời gian, hiện thực cũng không cho phép nàng suy nghĩ nhiều cái khác, thông qua cửa phòng đóng lại nàng mơ hồ nghe trong phòng có tiếng thét chói tai của Lâm Bắc Thần. Trong ánh mắt nàng phát sinh hung quang, đưa tay rút ra dao găm trong xà cạp, một cước đem cửa đá văng, nhanh chóng quan sát góc nguy hiểm, sau khi xác định an toàn, đem ánh mắt cố định ở trên một cái giường vẻn vẹn trong phòng. Trong phòng thoáng cái an tĩnh lại, một nam nhân nửa trần ở bên giường quay đầu giật mình nhìn nàng, trong tay bưng một cái chén nước không. Trong góc giường cuộn tròn một nữ nhân vô cùng chật vật, đầu tóc rối bời, quần áo mất trật tự, một tay bị còng chặt vây hãm ở mép giường, cuộn tròn thân thể, trên mặt lộ ra ánh mắt hoảng loạn và sợ hãi, nơi khóe miệng đọng vài giọt nước. Nhưng ánh mắt rất sắc bén gắt gao nhìn chằm chằm nam nhân kia, cô cũng không có chú ý tới Lý Thiên Hữu đã đứng trong cửa.

Lý Thiên Hữu chỉ dừng vài giây ở trước cửa, nàng vội vàng vọt tới trước giường, đưa tay nhấc lên cổ áo sau của nam nhân kéo dài hắn tới trên nền xi măng, nắm chặt đầu gối hai chân hắn, liều mạng uốn một cái, nam nhân kêu thảm thiết một tiếng hai tay quơ hoảng loạn, cuối cùng vô lực bảo vệ hai chân, cái trán nhất thời chảy ra mồ hôi. Khi hắn còn không có phản ứng người đi vào là địch hay bạn, hai chân liền gần như tàn phế không sử dụng được một chút khí lực.

Lý Thiên Hữu đẩy ngã nam nhân khiến mình bốc hỏa, nghe tiếng gào khóc thảm thiết đó, nhìn cũng không nhìn một cái, cẩn thận từng ly từng tý tới gần Lâm Bắc Thần núp ở chân giường, lúc này Lâm Bắc Thần sắc mặt ửng đỏ, hít thở dồn dập, con mắt vẫn không nhúc nhích nhìn phía trước. Lý Thiên Hữu hơi khom thân thể ngay ở trước mặt cô, mà ánh mắt của cô như là xuyên thấu thân thể Lý Thiên Hữu không biết đang nhìn cái gì?

"Bắc Thần, đừng sợ, tôi tới cứu chị." Lý Thiên Hữu không dám dựa vào gần quá, nàng sợ dọa đến Lâm Bắc Thần. Lần này phản ứng của Lâm Bắc Thần so với ngọn núi lần kia càng thêm để nàng lo lắng.

Lâm Bắc Thần không có lên tiếng, ánh mắt lơ lửng bất định, thỉnh thoảng nhìn xung quanh, cô bắt đầu khẽ nhếch miệng hô hấp, như là trong phòng thiếu dưỡng khí.

[BH - EDIT] Phục Kích Ái - Phong DãWhere stories live. Discover now