Chương 48: Lai lịch không nhỏ . . .

7.5K 331 3
                                    


"Không phải buổi chiều em quay về bộ đội à?" Hạ Phi cũng không nhiều lời với Lý Thiên Hữu về vấn đề này, hắn sở dĩ nói cho Lý Thiên Hữu, là bởi vì hắn biết phân lượng của Lâm Bắc Thần tại trong lòng Lý Thiên Hữu, hắn chỉ là muốn thông qua Lý Thiên Hữu nhắc nhở Lâm Bắc Thần chú ý an toàn mà thôi. Lâm Thiên Hoa không chỉ không đi, hơn nữa cũng không đàng hoàng tìm một chỗ ẩn náu tốt, trái lại liên tiếp thò đầu ra, đây tuyệt đối không phải hiện tượng tốt, có thể ông ta muốn cùng Lâm Bắc Thần làm một cá chết lưới rách cũng không chừng. . .

Lý Thiên Hữu nghiêng đầu thoáng nhìn Hạ Phi, nàng không nói gì xoay người đi đến cửa hàng nhỏ. Hai người một trước một sau tiến vào chợ ầm ĩ này, khách của cửa hàng nhà thím đang rất nhiều, hầu như không có chỗ ngồi trống, Lý Thiên Hữu híp híp đôi mắt nhỏ của nàng, đi vào phòng bếp.

"Thím hai, con đi đây, hai giờ chiều phải chạy tới bộ đội XX." Lý Thiên Hữu nhìn thím bận rộn trông coi hai cái chảo món ăn, nàng vừa nói, vừa giúp thím chuẩn bị đĩa đựng món ăn.

"Ừ, thím bận rộn như vậy cũng không tiễn con được. Tới bộ đội rồi gọi điện thoại về nhà, tự mình chiếu cố bản thân thật tốt." Thím hai xếp gọn món ăn, đóng khí gas, xoay người đối mặt Lý Thiên Hữu, thím đưa tay sửa lại quân trang của Lý Thiên Hữu một chút, trên mặt mang theo lưu luyến.

"Yên tâm đi, con đã lớn như vậy, sẽ chăm sóc tốt chính mình. Chỉ là mọi người, đừng quá khổ cực." Lý Thiên Hữu đỏ mắt nói. Ly biệt là khó chịu nhất, Lý Thiên Hữu ôm thím một hồi lâu, nàng chôn đầu ở trong lòng thím, lặng lẽ rơi lệ.

"Con khỏe mạnh là được, Thiên Kiêu con không cần lo lắng, thím sẽ đối với nó thật tốt." Thím hai dịu dàng vuốt ve tóc Lý Thiên Hữu, trong giọng tràn đầy run rẩy.

"Dạ!" Lý Thiên Hữu nặng nề gật đầu trong lòng thím, nàng hít một hơi thật sâu, buông ra thím hai liền cũng không quay đầu đi ra ngoài, nàng thật sự không muốn thấy dáng vẻ thím lau nước mắt.

"Chị, em tiễn chị." Lý Thiên Kiêu thấy Lý Thiên Hữu đi ra, nhanh chạy đến bên người nàng nói rằng.

Lý Thiên Hữu lau đi nước mắt trên mặt, kéo tay em gái đi xuống dưới lầu, mà Hạ Phi đứng ở một bên lớn giọng chào thím Lý Thiên Hữu, liền cũng theo hai chị em xuống lầu, mấy người bước nhanh đi đến trung tâm mua sắm đối diện, vừa đi Lý Thiên Hữu vừa gọi điện thoại Lâm Bắc Thần. . .

Lâm Bắc Thần đứng ở thang máy lầu một của trung tâm mua sắm vừa nhìn thấy Lý Thiên Hữu đi tới, bên người nàng ngoại trừ Thiên Kiêu còn có tên cảnh sát kia, Lâm Bắc Thần bất động thanh sắc nhíu mày, trên khuôn mặt vốn dĩ lạnh lẽo càng nổi lên một tầng băng sương.

Lên xe đã hơn 12 giờ, mấy người quyết định lập tức chạy nhanh tới bộ đội XX. Xe chạy ra bãi đỗ lại vòng đến dưới lầu nhà thím hai Lý Thiên Hữu, Lý Thiên Hữu thu dọn xong đồ đạc của mình mang ra ngoài, một đoàn người, hai chiếc xe xuất phát hướng về bộ đội.

Lý Thiên Hữu không có để Hạ Phi đưa, đối với ánh mắt bi thương của Hạ Phi, nàng đều làm bộ không nhìn thấy gì hết. Không có cách nào, khi nàng nhìn thấy sắc mặt hơi giận của Lâm Bắc Thần thì nàng đã đoán được, Lâm Bắc Thần là không thích nàng cùng Hạ Phi đi gần quá.

[BH - EDIT] Phục Kích Ái - Phong DãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ