Chương 71

3.9K 215 12
                                    

“Tam công chúa vẫn là trước sau như một cao cao tại thượng không coi ai ra gì.” Tựa hồ Lý Minh Nguyệt không có chút nào không vui vì đụng phải tảng băng, dù sao từ nhỏ đến lớn, Lý Lăng Nguyệt vẫn là tư thái đáng hận như thế.

“Trong mắt ta không hẳn là không có người khác, nhưng nhất định là không nhìn thấy ngươi.” Lý Minh Nguyệt bị Lý Lăng Nguyệt căm ghét triệt để, trước đó chỉ không vừa mắt tác phong sinh hoạt của người này, hiện tại ngay cả nhân cách cũng bị coi thường.

Lý Minh Nguyệt nghe vậy trong lòng lạnh xuống, nàng muốn kéo con hỏa phượng hoàng Lý Lăng Nguyệt này xuống vũng bùn, không nghĩ tới lại chính là đưa nàng ta một bước lên trời xanh, còn bản thân mình lại bị đẩy xuống nước, nghĩ đến thực sự là rất không cam tâm, nàng hối hận đến xanh ruột rồi.

“Tỷ tỷ kiêu ngạo như vậy còn không phải là vì dựa vào phượng tháp của Thái hậu sao, chiếm được sủng ái của Thái hậu, chúng ta ước còn không kịp.” Ngữ khí Lý Minh Nguyệt khá chua, Đồ Thập Mị và Lý Lăng Nguyệt thân thiết đến một tất cũng không rời, còn nắm giữ quyền lực trong tay, chỉ có bậc đế vương mới có quang vinh như thế, tuy Đồ Thập Mị không phải vua, nhưng trên thực tế cũng là quân vương rồi.

“Cho nên ngươi ghen tị? Cũng đúng, những thứ ta có được, ngươi vĩnh viễn không thể với tới.” Lý Lăng Nguyệt biết chỗ đau của Lý Minh Nguyệt, liền giẫm thẳng vào nơi đó.

Quả nhiên Lý Minh Nguyệt lúc nào cũng trưng ra khuôn mặt tươi cười với người khác, hiện tại ý cười liền cứng ngắc. Đúng là nàng đố kị, trước là như vậy, hiện tại cũng như vậy, quả là số mệnh không bằng người, không có thứ gì so với chuyện này có thể đâm thẳng vào tâm Lý Minh Nguyệt, nhưng nàng sẽ không cam chịu bại trận dễ dàng như thế.

“Tất nhiên là ta không có mệnh tốt như tỷ tỷ, công phu trên giường của tỷ tỷ hẳn là rất tuyệt đi, có thể hầu hạ Thái hậu thập phần thoải mái, Minh Nguyệt rất muốn thỉnh giáo tỷ tỷ một chút.” Lý Lăng Nguyệt có giới hạn, nhưng Lý Minh Nguyệt thì không, vì thế càng nói càng không biết điểm dừng.

Lý Lăng Nguyệt căm ghét Lý Minh Nguyệt đến cực điểm, không biết tiết tháo chút nào, cả ngày đem việc khuê phòng treo trên miệng, lúc này còn có hài tử ở bên cạnh, nàng hận không thể xé nát cái miệng của Lý Minh Nguyệt. Lý Lăng Nguyệt theo bản năng nhìn về phía Lý Tuyết Nhiễm, dường như hài tử này chỉ chuyên tâm ăn, không có dáng vẻ gì giống đang lắng nghe, nàng mới hơi yên tâm, nhưng lại không biết Lý Tuyết Nhiễm là dựng thẳng lỗ tai lên nghe. Lý Tuyết Nhiễm trưởng thành sớm, nghe hiểu hơn phân nửa.

“Sao ngươi biết ta hầu hạ nàng mà không phải nàng hầu hạ ta?” Lý Lăng Nguyệt cười cười phản kích.

Lý Minh Nguyệt sững sờ, nàng không nghĩ tới Lý Lăng Nguyệt cư nhiên dùng chuyện này phản kích, không phải nàng ta luôn tự cao tự đại, giữ mình trong sạch, không phải loại người vô sỉ hạ lưu như Đồ Thập Mị, đây là tiết tấu chìm đắm trong trụy lạc sao?

“Lần đầu tiên tỷ tỷ không dùng ngữ khí căm ghét vô sỉ khi nói đến nàng, đây là khuất phục, hay là kìm lòng không đậu nổi lên hảo cảm với nàng?” Lý Minh Nguyệt không chắc chắn hỏi, bất kể là loại nào, cũng làm nàng càng thêm tâm phục khẩu phục Đồ Thập Mị, người khó thuần phục nhất cũng đã thu phục được, còn có chuyện gì nàng ấy không làm được?

[BHTT]  Hoàng Hậu Tại Thượng [Edit]Where stories live. Discover now