Chương 36 🌱 Xấu tính

19.8K 1.2K 168
                                    

Editor: Yang Hy.

Khương Tuệ ngồi xuống bàn đối diện, Lương Thiên Nhi kinh nghi bất định, cũng ngồi xuống bên cạnh Khương Tuệ.

Trì Yếm nói: "Lấy chút bánh kem lại đây."

Thủy Dương đi theo anh, nghe vậy liền vội hạ lệnh xuống, chỉ một lát trên bàn liền bày mấy khối điểm tâm tinh xảo.

Hai cô gái ở đối diện hai vẫn không nhúc nhích, ánh mắt Khương Tuệ dừng ở vết sẹo trên mặt Trì Yếm, khẽ nhíu mày, cô nhớ rõ trước kia khuôn mặt Trì Yếm không có vết sẹo, dù sao đã có rất nhiều chuyện thay đổi.

Trì Yếm cảm nhận được ánh mắt của cô, anh dừng một chút rồi nói: "Hôm nay kêu mọi người tới đây, rất xin lỗi. Nhà ở chúng tôi sẽ không cưỡng ép mua, nếu không muốn bán, mọi người cứ nói ra."

Ngữ điệu thanh lãnh, không có một chút tình cảm dư thừa, tuy lời nói cực kỳ khách khí, nhưng chớp mắt liền khiến cho Lương Thiên Nhi trắng mặt.

"Tôi bán!" Cô ta cho rằng Trì Yếm đang rút lui, không mua nhà của mình nữa, "Với giá ban đầu, nhà tôi đồng ý bán!"

Trì Yếm liếc nhìn cô ta một cái: "Có thể, chờ lát nữa ra ngoài ký hợp đồng." Anh cực kỳ đạm mạc bình tĩnh, lại làm Lương Thiên Nhi run lên. Trước kia cô ta ngầm khi dễ Trì Yếm, hiện tại như đứng đống lửa, như ngồi đống than, cực kỳ sợ hãi.

Nhưng nghĩ đến thân phận hiện tại của anh, trong lòng cô ta lại có loại cảm giác kỳ lạ, người đàn ông này thực sự có năng lực.

Khương Tuệ cũng có chút ngoài ý muốn, cô do dự một chút: "Xin lỗi, nhà tôi không muốn bán." Cô mím môi, cánh môi kiều diễm, "Tôi biết chuyện này sẽ gây ra phiền toái rất lớn cho ngài, nhưng căn nhà là vật duy nhất mà mẹ tôi để lại."

Trì Yếm đan các ngón tay lại, đặt ở trên bàn, lúc này mới đặt ánh mắt trên người Khương Tuệ.

Khương Tuệ cũng nhìn anh, cô nhỏ giọng xin lỗi: "Rất xin lỗi, nếu tương lai ngài có hạng mục gì khai triển ở đại viện, có thể phối hợp nhà chúng toi đều sẽ tận lực phối hợp."

Thật đúng là trưởng thành, nói chuyện đã không mang theo sự non nớt lúc nhỏ nữa.

Trì Yếm nói: "Được."Anh thấy cô nhẹ nhàng thở ra, hỏi tiếp, "Nếm thử bánh kem không?"

Dù sao người ta đã đáp ứng rồi, không ăn không được đi, Khương Tuệ cầm lấy nĩa, ăn một miếng bánh kem nhỏ. Hương sữa kem tan chảy trong miệng. Cô nhịn không được chớp chớp mắt, ăn khá ngon.

Lương Thiên Nhi trắng mặt, miễn cưỡng cười nói: "Trì Yếm, trước kia em..."

Trì Yếm nâng tay, ngắt lời cô ta: "Tôi còn có việc, đi trước."

Anh cầm lấy áo khoác trên ghế, mắt nhìn Khương Tuệ, cô đứng lên, thấy anh đang nhìn mình, cô do dự lại cẩn thận lộ ra ý cười. Run rẩy lại nũng nịu, đúng là rất đẹp, nhưng cực kỳ cứng đờ.

Xem ra cô thật sự sợ nhà mình không giữ nổi.

Thủy Dương cũng nhịn không được nhìn Khương Tuệ thêm vài lần.

[EDIT - HOÀN] Nhớ Em - Đằng La Vi ChiWhere stories live. Discover now