Chương 66 🌱 Gắn bó

14.7K 984 61
                                    

Editor: Yang Hy.

Chỉ có Trì Nhất Minh biết tấm vé máy bay kia đến tay Khương Tuệ khó khăn thế nào.

Cô cho rằng mình giấu rất khá, nhưng Trì Nhất Minh đã sớm biết rõ mọi thứ, cô ở trong phòng bởi vì Trì Yếm mà ngủ không yên, cậu ở phòng khách bật phim kinh dị, mặt không cảm xúc bật âm lượng đến mức lớn nhất.

Cho em thương tâm, dọa chết em.

Khương Tuệ lén mua vé, nhưng lại không thể đi lấy, cô quan sát thật lâu, mới canh lúc cậu ta không có ở đó mà xin dì làm vườn lấy vé giúp.

Khi đó Trì Nhất Minh đang ở trước máy theo dõi.

Dì làm vườn liên tục xua tay lắc đầu cự tuyệt: "Cô bé, không phải dì không muốn giúp, nhưng dì chỉ là người giúp việc, nếu bị người khác phát hiện thì phải làm sao. Cái chỗ ấy, dì còn chưa từng nghe qua, một cô bé như cháu tới đó làm gì."

Cô gái nói: "Người cháu thích ở đó, cháu muốn dẫn anh ấy về nhà."

Sau đó dì làm vườn vẫn là thở dài nhận lời cô.

Cô gái chỉ nhìn một cái đã khiến người ta trìu mến, người xa lạ cũng sẽ bởi vì thương tiếc mà nguyện ý giúp cô một phen. Chỉ có Trì Nhất Minh cậu ta mới là người xấu.

Trì Nhất Minh cười cười, đập nát máy theo dõi.

Cậu ta biết đêm nay là ngày máy bay cất cánh, cho nên đã trực tiếp trói người lại, tịch thu di động ví tiền chứng minh thư rồi mang đến KTV.

Trì Nhất Minh sẽ không để ý đến cảm nhận của Khương Tuệ, cô đã không thèm để ý đến cảm nhận của cậu, dựa vào cái gì cậu ta phải để ý đến cô?

Cậu đợi một hồi lâu bên ngoài phòng vệ sinh nữ, lâu đến nỗi có một cô gái thấy cậu đứng đó liền đỏ mặt chạy ra ngoài.

Trì Nhất Minh nhớ tới tấm vé máy bay, đạp một cước vào cửa phòng vệ sinh: "Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, em lên tiếng đi. Nếu không tôi trực tiếp đi vào."

Trong phòng vệ sinh ánh đèn mờ sáng, KTV còn ẩn ẩn tiếng nhạc truyền đến, chẳng qua bên trong trước sau không có tiếng động.

Trì Nhất Minh nhíu chặt mày, cậu đột nhiên giơ chân đá văng cửa, bên trong một người cũng không có.

Cậu ta tựa như phát tiết mà đá vào ống thông hơi, từ tầng hai nhìn xuống, chỉ có ánh đèn đường lờ mờ chiếu sáng một mảnh nhỏ xung quanh, còn bóng người thì không có.

...

Trì Yếm cõng Khương Tuệ đi trong gió đêm.

Gió mát lướt qua mặt, anh vẫn có thể nghe thấy tiếng nức nở yếu ớt của cô.

Khương Tuệ gắt gao ôm chặt cổ anh, bộ dáng mức nở không ngừng, cực kỳ thương tâm.

Trì Yếm biết hiện tại đầu óc mình nóng lên, lúc ấy anh lau nước mắt cho cô, giọng nói khàn khàn: "Ở bên tôi không an toàn."

Hiện tại anh đến bản thân cũng khó bảo toàn, trên người một đồng cũng không có, ngay cả dì lao công cũng xem anh như kẻ ăn xin. Nhưng nếu đi theo Trì Nhất Minh, ít nhất cô sẽ được ăn ngon mặc đẹp, cũng không cần lo Nhạc Tam trả thù.

[EDIT - HOÀN] Nhớ Em - Đằng La Vi ChiWhere stories live. Discover now