Chương 24 Mặc tổng: Bọn em đều là của anh!

512 58 18
                                    

Editor: Gấu Lam

Cùng nhau ngủ? Vẻ mặt Cố Giai Mính lạnh nhạt trừng mắt nhìn Mặc Uẩn Tề hơn mười giây, cuối cùng khẽ hừ một tiếng từ kẽ răng: "À!"

Mới không cần anh bồi!

Mặc tổng cũng không tức giận, buồn cười cầm lấy sách tiếp tục xem, "Vậy thật là quá đáng tiếc." Nhưng mà cũng không sao, tương lai còn dài.

Cố Giai Mính: "......"

Thật sự, một chút cũng không tiếc nuối!

Trước khi ngủ  Mặc Trạch Dương chạy đến phòng Cố Giai Mính, ghé vào cửa nhỏ giọng hỏi: "Ba, con có thể mời bạn con tới nhà chúng ta chơi không?" Khuôn mặt nhỏ của đứa con thơ tràn ngập chờ mong, vội vàng muốn khoe khoang lãnh địa mới cho chúng bạn.

Còn tưởng rằng con trai đã suy nghĩ cẩn thận, không muốn rời khỏi ba, nên mới tới tìm cậu, sắc mặt Cố Giai Mính thay đổi mấy lần, cuối cùng chỉ có thể gật đầu nói được, miễn cưỡng cười vui: "Có thể ,  con muốn mời ai thì mời, ba sẽ chuẩn bị đồ ăn vặt và đồ chơi cho các con, co có thể mời bạn con ở lại nhà ăn cơm ."

Mặc Trạch Dương thực vui vẻ biến, nhìn bé muốn đi ra ngoài, Cố Giai Mính bắt lấy bé, lạnh mặt không vui hỏi: "Con muốn đi đâu?"

"Con muốn nói tin này với cha ~" Thanh âm nãi thanh nãi khí mềm mềm mại mại, vừa nghe tỏa ra sự ỷ lại, Cố Giai Mính hít sâu một hơi, ngực hơi xót, trong lòng đổ một loạt bình dấm chua!

"Ba ," Mặc Trạch Dương banh khuôn mặt nhỏ, nghiêm túc hỏi: "Nếu không cho cha biết con không phải người, cha sẽ vĩnh viễn là cha của con sao?"

Con ngươi Cố Giai Mính chợt lóe, cảm giác như ngực bị vật bén nhọn  hung hăng chọc một phát, sinh đau.

Nhìn đôi mắt chờ mong đó, Cố Giai Mính trầm mặc, cậu cũng không biết nên trả lời vấn đề này như thế nào.

Hẳn là, sẽ đi.

Mặc Trạch Dương nghiêng đầu, chờ đợi trả lời: "Ba ?"

Cố Giai Mính vuốt đầu của bé, nhỏ giọng nói: "Sẽ, cha sẽ vĩnh viễn yêu con, cẩn thận cất giấu là được."

Được đáp án vừa lòng, Mặc Trạch Dương vui vẻ xuống dưới lầu tìm Mặc Uẩn Tề.
————

Thứ bảy ngày đó, nhà Mặc Trạch Dương  nghênh đón ba bạn nhỏ  đến .

Một bé trai đội mũ lưỡi trai màu lam , mặt tròn như bánh bao, lại cố tình tỏ vẻ khốc khốc, Mặc Trạch Dương  giới thiệu cho các cha, đây là bạn rất tốt rất tốt của bé, tên Vương Triết Nhan.

"Chào chú Mặc, chào chú Cố , đây là quà ba bảo con mang đến , quấy rầy ạ." Bé con rất lễ phép biếu món quà, đáy mắt Mặc Uẩn Tề hiện lên vài phần ý cười,  ánh mắt kết giao bạn bè của con  hắn xem ra tốt lắm, đứa trẻ này rất có giáo dưỡng.

Cố Giai Mính hiểu rõ, dưới mũ đứa bé này có giấu một đôi tai mèo, hẳn là vẫn chưa biết làm sao giấu đi, một con mèo nhỏ.

Sau khi bị cha ruột của con trai tìm tới cửaWhere stories live. Discover now