Chương 29: Muốn ngủ với em

533 62 3
                                    

Editor: Gấu Lam

Cố tiểu yêu vốn không cần ngủ lại lười biếng đánh một giấc, ngày hôm sau bò dậy sinh long hoạt hổ như thường.

Mặc Trạch Dương lăn mười tám vòng trên giường, lăn xong rồi bò dậy, tinh thần phấn chấn, thức sớm nhảy qua nhảy lại, vui vẻ không chịu nổi.

Chỉ có Mặc tổng, cả đêm thỉnh thoảng tỉnh lại nhìn hai yêu tinh nhỏ bên người, sợ bọn họ đột nhiên lại biến mất không thấy, cho dù mơ mơ màng màng ngủ rồi, khắp đầu óc đều là bộ dạng tai và đuôi của Cố Giai Mính cùng Mặc Trạch Dương, tưởng tượng đến xúc cảm lông xù xù đó, Mặc tổng cả đêm không ngủ ngon.

Cố Giai Mính tiến đến trước mắt Mặc Uẩn Tề , quan tâm chỉ chỉ sắc mặt mỏi mệt của hắn, "Anh không ngủ ngon sao? Thú con đá anh?"

Mặc tổng nhìn cậu, ánh mắt từ trên đỉnh đầu lia xuống mông cậu, lạnh mặt lắc lắc đầu, nghiêm túc nói: "Không có việc gì."

Cố Giai Mính vui vẻ, thú hai chân xảo trá này không nói thật, không có việc gì sao sắc mặt lại như thế ? Cố Giai Mính duỗi tay sờ ót Mặc Uẩn Tề, cười nói: "Lúc thú con ngủ, nói bò liền bò, nói lăn liền lăn, có đôi khi còn đá chăn đá người, tối nay anh không cần ngủ chung với nó đâu, ban ngày đi cho có tinh thần."

Mặc Uẩn Tề tức khắc cảm thấy một sự mát lạnh truyền từ tay Cố Giai Mính, cảm giác mỏi mệt thoáng chốc biến mất, nhìn đôi mắt cười của Cố Giai Mính, thanh thấu không chứa một chút tạp chất, Mặc Uẩn Tề giơ tay ôm Cố Giai Mính vào trong ngực, cúi đầu hôn lên, Cố Giai Mính khẩn trương trừng to đôi mắt, còn chưa kịp cự tuyệt, bỗng cảm thấy trên mông bị xoa nhẹ một phen.

"Anh làm gì vậy?!" Bộ phận mẫn cảm bị người ta sờ soạng, Cố tiểu yêu tức khắc xù lông, đẩy Mặc Uẩn Tề còn đang khiếp sợ, ánh mắt Cố Giai Mính tựa như đang nhìn một tên lưu manh, không biết mông hồ ly không được sờ sao?

Mặc tổng nghiêm túc giải thích nói: "Anh muốn nhìn thử  xem, em có đuôi hay không?"

Cố Giai Mính sợ tới mức nhảy về sau, phía sau lưng thiếu chút nữa đâm tường, lạy ông tôi ở bụi này giảo biện nói: "Tôi là người! Đuôi đâu ra?"

Mặc Uẩn Tề gật gật đầu, thong thả ung dung nói: "Tối hôm qua hình như thấy em lộ ra một cái đuôi to, cũng có thể là anh nằm mơ, em đừng để ý."

Hắn vừa nói như vậy Cố Giai Mính nháy mắt bình tĩnh lại, tuyệt đối là nằm mơ, bởi vì cậu không chỉ có một cái, mà cậu có tận mười cái!

Vừa nhìn đã biết không phải hồ ly bình thường!

Mặc Uẩn Tề cười cười, "Anh chỉ nói là hình như, em kích động cái gì? Anh cảm thấy em có thêm đuôi cũng khá xinh đẹp."

Cố Giai Mính ngơ ngác đứng tại chỗ, đáy lòng nhấc lên sóng gió, Mặc Uẩn Tề nói cậu có thêm đuôi cũng khá xinh đẹp, nếu anh ta biết mình thật sự có đuôi, có thể nào bị dọa nhất xỉu hay không?

Mặc Uẩn Tề cũng không ép cậu, cho cậu thời gian suy xét thật tốt, nếu muốn cởi bỏ khúc mắc của Cố Giai Mính, khẳng định không phải một hai câu nói là có thể cởi bỏ, bằng không lúc trước Cố Giai Mính cũng sẽ không lén mang con đi.

Sau khi bị cha ruột của con trai tìm tới cửaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ