Chương 72: Thế giới 3- Nhân vật chính nhất định phải chết (17)

3.8K 480 171
                                    

Chương 72: Thế giới 3- Nhân vật chính nhất định phải chết (17)

Editor: Kem

Beta: Min

Lời nói vô cùng khí thế của quốc quân đập vào tai các tướng lĩnh, khiến cho cả đám người vừa thấy buồn cười lại vừa cảm thấy xấu hổ.

Bây giờ chỉ bảo vệ thành Khải Hoàn thôi cũng đã đủ khó, chứ nói gì đến giao chiến, đánh thắng quân Tề là mơ mộng hão huyền.

Nếu như chiến thần Tư Không vẫn còn sống, thì còn có thể suy nghĩ một chút… Nhớ đến điều này, lòng căm hận của vài người lại bắt đầu cháy hừng hực, ánh mắt hung ác trừng hôn quân chỉ biết trốn sau tầng tầng lớp lớp bảo vệ của Huyền Giáp ra lệnh. Nếu không phải y giết tướng quân Tư Không, thành Khải Hoàn làm sao có thể ra nông nỗi này!

“Mời Giai Dung quận chúa đến đây.” Nhiếp Gia phẩy phẩy hai ngón tay, Cơ Chính Vũ lĩnh mệnh, lập tức đi tìm trưởng nữ của mình.

Thời điểm mang con gái đến đại sảnh, đầy đầu Cơ Chính Vũ đều là mồ hôi lạnh, bắt nàng tự nguyện xin đi hòa thân với quốc quân, nguy nan của thành Khải Hoàn dựa cả vào nàng.

Cơ Giai Dung đã sớm biết những kẻ này muốn đưa mình đi hòa thân, khóc liên tục ba ngày ba đêm, nước mắt đều đã cạn khô, trong lòng ngoài tuyệt vọng ra chỉ còn căm hận. Lúc này còn bị phụ thân nàng ép lôi kéo đến, gặp bệ hạ cũng không bày ra vẻ mặt đẹp đẽ gì, chỉ quỳ xuống cúi đầu qua loa nói: “Thần nữ Cơ Giai Dung, bái kiến Ngô vương.”

Nhiếp Gia nói: “Cho ngồi.”

Người trong phòng đều sửng sốt một chút, kể cả Cơ Giai Dung cũng hơi run, rất nhiều công thần còn đang đứng đây, nàng chỉ là quận chúa của một Tây Bắc Vương không có quyền lực thật sự, chưa nói đến những tướng lĩnh này, dù là một đốc quân nàng cũng không thể đắc tội được.

Khi một Huyền Giáp đem một cái ghế đến cho nàng, Cơ Giai Dung mới lấy lại tinh thần, vội vã tạ ơn, vừa ngẩng đầu đã nhìn thấy tư thế kiêu căng và vẻ lười nhác của quốc quân, trong lòng nhất thời sinh ra một sự mong đợi mơ hồ.

“Bản vương hỏi ngươi, ngươi có nguyện ý hòa thân với nước Tề không?” Nhiếp Gia vươn mình, hào sảng ngồi trước mặt mọi người.

Trong lòng Cơ Giai Dung căng thẳng, trước ánh nhìn của phụ thân và các tướng lĩnh, rầm một tiếng quỳ xuống, cắn răng, con ngươi đỏ sẫm nói: “Thần nữ không muốn! Nước Tề vô liêm sỉ, xâm phạm ranh giới Yến quốc ta, tàn sát vô số bách tính, nếu như phải nương thân nơi giặc Tề, ban chết cho thần nữ còn hơn! Thần nữ chỉ hận không sinh ra là nam nhi, không thể vì bệ hạ chinh chiến sa trường, nếu không nhất định sẽ lấy đầu chó của Tề Cẩm Vũ!”

Các tướng lĩnh sắc mặt lúng túng, Cơ Chính Vũ lòng như lửa đốt, cũng quỳ theo muốn nói gì đó, lại bị Nhiếp Gia đạp cho một cước ngã sang bên cạnh, luống cuống quỳ xuống không dám nói thêm gì nữa.

“Rất tốt.” Nhiếp Gia nhếch môi nở nụ cười, ánh mắt quét một vòng: “Quận chúa không muốn, các ngươi còn lời nào muốn nói?”

[ĐM- Edit] Nhân Vật Phản Diện Vả Mặt Hào Quang Nhân Vật ChínhWhere stories live. Discover now