💁‍♀️Chương 62(2): Ngủ ngon💁‍♀️

3.2K 134 1
                                    

Nguồn: Greenhouse Novels

🍍🍍🍍

Lúc về lại chung cư, tâm trạng đã thay đổi 180 độ.

Chúc Yểu vừa vào nhà, việc đầu tiên chính là vô nhà vệ sinh rửa mặt. Khi cô nhìn thấy ảnh của mình trong gương thì giật mình một cái. Tuy hôm nay cô chỉ trang điểm nhẹ nhưng vẫn kẻ mắt, bây giờ khóc làm nó nhòe ra, vùng mắt đen thui, mắt thì đỏ hoe... đúng xấu.

Đối diện với gương mặt này, làm thế nào mà Nguyên Trạch có thể hôn được, còn... cầu hôn nữa.

Môi Chúc Yểu cong lên, mặt bắt đầu nóng bừng. Cô hít sâu một hơi, sờ lên mặt, sau đó dùng giấy tẩy trang lau mặt. Lúc sắp rửa mặt, Chúc Yểu phát hiện mình không mang dây thun cột tóc nên vội chạy ra tìm Nguyên Trạch...

Phòng khách không có ai, Chúc Yểu nhìn quanh một lượt thì thấy cửa phòng ngủ không đóng. Cô lê dép đi vào, gọi anh: "Nguyên Trạch, cậu..."

Nguyên Trạch đang đứng trước tủ quần áo, quay người lại.

Chúc Yểu đang nói bỗng im bặt, ánh mắt ngơ ngác nhìn chằm chằm vào nửa thân trần của anh. Tay anh đang cầm chiếc áo thun, chắc là đang định thay áo.

Giây phút đó, máu trong người Chúc Yểu như dồn lên hết não. Mắt cô lưu luyến dừng lại trên mấy múi cơ bụng và lồng ngực rắn chắc của anh vài giây rồi mím đôi môi hơi khô, cố gắng khiến giọng của mình tự nhiên một chút: "Mình định hỏi... trong nhà cậu có dây thun không, mình định cột tóc."

Rõ ràng Nguyên Trạch cũng không ngờ là cô sẽ đột nhiên đi vào, một chút kinh ngạc lóe lên trong mắt anh rồi biểu cảm lập tức trấn tĩnh như thường. "Có." Mặc chiếc áo thun vào, Nguyên Trạch đi đến bên giường, kéo tủ ra, lấy một sợi dây cột tóc đưa cho Chúc Yểu.

Đó là một sợi dây cột tóc có đính hình dâu tây, trước đó Chúc Yểu làm rơi lại. Nguyên Trạch nói: "Cứ quên trả lại cho cậu."

Chúc Yểu vẫn đỏ mặt, đưa tay nhận lấy sợi dây cột tóc, mắt nhìn mặt Nguyên Trạch một chút rồi nở nụ cười, giọng không được tự nhiên lắm. "Vậy... vậy mình đi tắm trước đây."

"Ừ, đi đi." Nguyên Trạch khẽ mỉm cười, nhìn cô đi vào nhà tắm.

Khi cửa đóng lại, Nguyên Trạch đứng im tại chỗ một lát, như nghĩ ngợi điều gì, sau đó chậm rãi đi đến trước chiếc gương lớn, tay đặt lên trên vạt áo, từ từ kéo lên, để lộ ra cơ bụng săn chắc. Nhớ đến vẻ mặt của tiểu công chúa khi nãy, anh lại mỉm cười.

Chúc Yểu tắm rửa xong thì khả khá khuya. Từ nhà vệ sinh bước ra, trên người cô mặc chiếc áo thun rộng thùng thình của Nguyên Trạch. Làn da được hơi nước hun nóng trở nên căng bóng ửng hồng.

Nguyên Trạch đã chuẩn bị một cục nước đá, dùng khăn sạch bọc lại, chườm lên mắt cô cho đỡ sưng. Chườm xong, Chúc Yểu vào phòng ngủ để ngủ.

Khi cô chuẩn bị đóng cửa thì nhìn thấy Nguyên Trạch cũng đi theo, tay anh còn xách một chiếc gối.

Là... chiếc gối đi kèm với chiếc chăn lúc nãy đặt trên sô pha.

Công chúa, ngoan một chút [HĐ•Sủng] [FULL]Where stories live. Discover now