☆ Chương 63: Trở lại bên cạnh anh (2)

1.2K 27 1
                                    

☆ Chương 63: Trở lại bên cạnh anh (2)

-------------Editor: Mèo-----------------

"Lạch cạch, " tiếng khóa xe vang lên đặc biệt rõ ràng.

Dự cảm thấy điều sắp xảy ra sẽ vô cùng tồi tệ, Tô Chính Lượng nóng nảy, cậu đỏ mặt, rống giận, "Lâm Tích Lạc, tên khốn nhà anh, anh muốn làm gì?"

"Làm em."

Trả lời ngắn gọn mà lạnh như băng, khiến cho Tô Chính Lượng cảm thấy hàn ý lan khắp toàn thân

"Vô liêm sỉ!" Giơ tay lên, Tô Chính Lượng hướng phía trước đánh.

Lâm Tích Lạc thoải mái tránh thoát được cú đánh, bàn tay hữu lực, đem tứ chi cậu kìm chặt.

"Chết tiệt!" Chưa từ bỏ ý định , cậu giơ tay khác lên định đánh vào mặt đối phương, lại như cũ mà thất bại.

Hai cánh tay bị đè lên, bị một bàn tay áp chế, chỗ bị nắm, đau đến độ khiến Tô Chính Lượng nhíu mày.

Tiếp theo , cậu bị đối phương đẩy ngã.

Lâm Tích Lạc lấy thân áp lên, lồng ngực cường tráng rộng lớn hoàn toàn đặt trên thân người gầy gò của cậu, không cho Tô Chính Lượng lộn xộn, hai chân rắn chắc của hắn đè nửa người dưới, khiến cậu hoàn toàn không thể nhúc nhích.

Tiếng thở dốc ồ ồ, bên trong xe, không ngừng vang lên.

Tô Chính Lượng bị chèn ép, tự biết mình hiện tại muốn trốn cũng không thoát , chỉ có thể miễn cưỡng ngửa đầu, nhìn chằm chằm cặp mắt màu đen tràn ngập tức giận kia.

Tô Chính Lượng thở dồn dậo, mồ hôi thi nhau chảy ra, "Lâm Tích Lạc, buông tay. . ."

"Không buông."

Trong bóng tối, Lâm Tích Lạc luồn vào trong quần áo Tô Chính Lượng sờ soạng , muốn cởi cúc áo, chỉ là làm cả nửa ngày, vẫn không thể như ý nguyện.

Lâm Tích Lạc kéo phăng áo ra, làm rơi toàn bộ cúc áo của Tô Chính Lượng, bàn tay kia mang theo độ ấm, chạm lên da thịt của cậu, khiến Tô Chính Lượng khẽ rùng mình.

Xem ra, hôm nay, chính mình thật sự trốn không thoát .

Tô Chính Lượng bất lực, buông xuống chút tôn nghiêm cuối cùng, đau khổ cầu xin, "Lâm Tích Lạc, cầu anh, không cần làm như vậy."

"Không."

Cự tuyệt rõ ràng, không hề thương tiếc.

Bàn tay dần dần trượt xuống, đi vào hạ thân Tô Chính Lượng, thô bạo mà kéo rớt dây lưng ngăn trở thế tiến công của hắn.

Tô Chính Lượng gần như sụp đổ, sử dụng chút khí lực cuối cùng, cậu lớn tiếng gầm rú, "Lâm Tích Lạc, nếu anh làm như vậy, tôi nhất định sẽ hận anh cả đời !"

Bàn tay đang kéo khóa chợt dừng lại , Lâm Tích Lạc nói với giọng khàn khàn, "Tô Chính Lượng, em không biết giờ nói những lời này đã quá muộn sao? Em cho rằng chuyện giữa chúng ta đã kết thúc, vậy em lấy năng lực gì bắt tôi không thượng em?"

"Tôi. . ."

Tô Chính Lượng há miệng thở dốc, phát hiện mình vô luận thế nào cũng đáp không được, chỉ có thể hờ hững quay đầu đi.

[ Đam mỹ - ED ] Tra công, cách ta xa một chút _ Tiểu Ái TươngWhere stories live. Discover now