Chương 17: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn yêu thích tôi (17)

6.3K 606 40
                                    

Editor: Gấu Lam
Cố Tử Xuyên chịu phải xung kích quá lớn, thần trí hoảng hốt bay vào phòng học, tiếng ồn ào phả vào mặt.

Bạn học lớp một luôn luôn tuân nguyên tắc "Ăn thua gì đến tôi, tôi muốn học tập", vì việc này mà ném học tập  ra sau đầu, có thể thấy được  mức độ khó mà tin nổi cao của việc này.

Mãi đến tận tiếng chuông tự học buổi sáng vang lên, tiếng thảo luận mới dần dần biến mất. Lư Xuân ôm bài thi ngữ văn, bước chân mang gió đi vào lớp một . Lớp một tuy rằng đều là học bá, nhưng khi nhìn thấy lời phê trên bài thi vẫn từ trong linh hồn phát run một cái.

Lư Xuân tâm tình vô cùng tốt, khóe miệng mỉm cười: "Lần này bởi vì là liên thi, độ khó bài thi so với lúc thường cao hơn nhiều,  điểm của mọi người có thể sẽ thấp hơn trước đây , thế nhưng không liên quan, mọi người  có thể xem xét để sửa chữa là tốt rồi. Lần này kiểm tra, điểm trung bình của lớp chúng ta cao hơn so với lớp 2, nhưng mọi người  cũng không thể kiêu ngạo, phải bình tĩnh , mới có thể bảo trì vị trí số 1."

Mấy học sinh đi đầu vỗ tay, Lư Xuân đè xuống tiếng vỗ tay, lại nói: " Trong kì thi lần này, xuất hiện không ít người viết văn ưu tú, tổ ngữ văn chúng ta dựa theo thông lệ Photo copy cho mọi người , hi vọng mọi người  từ trong đó rút ra tinh hoa, đề cao trình độ viết văn của mình."

Bài thi như sóng biển  cuồn cuộn phát xuống, phát từ đầu truyền tới sau đuôi, Lư Xuân lấy cho bản thân một phần: "Xin mọi người lật tới phần  cuối, đây là vài đoạn văn tôi thưởng thức nhất. Mà tác giả của luận văn này, cũng là của người đã từng là bạn học của mọi người  -- Cố Tô."

Tay Cố Tử Xuyên  run một cái, vội vã lật tờ giấy, mà có lẽ là bởi vì  mồ hôi lạnh trên tay, hắn lật mấy lần, mặt giấy cũng  đều trốn khỏi đầu ngón tay hắn .

"Tê --!"

Một vết thương nhỏ xuất hiện ở trên ngón tay, giọt máu đỏ chảy ra -- hắn vậy mà bị giấy cắt bịthương.

Bạn cùng bàn không nhìn nổi, giúp hắn lật đến , đầu ngón tay liền dừng ở mặt cuối cùng.

Bút tích kia tiêu sái tuấn dật, cương nhu kết hợp, cùng chủ nhân của nó dáng dấp yên tĩnh lười biếng ngược lại rất xứng đôi.

Lư Xuân bước chậm ở trong phòng học , giảng giải lên sự ưu tú của bài văn đó, thanh âm của cô chợt xa chợt gần, trong đầu  Cố Tử Xuyên thế nhưng lại ồn ào tạp âm.

"... Tôi lần trước ở khoa nói qua, quỷ kế tính tự thuật  là kỹ xảo đắc ý của Agatha· Christie (?) ,bạn Cố Tô cũng dùng loại thủ đoạn này trong bài văn, lừa bịp đôi mắt đọc giả, mãi đến tận cuối cùng mới vạch trần chân tướng, đạt được hiệu quả ngoài dự đoán . Nhưng ở đây, giáo viên phải nhắc nhở mọi người, lúc thi, tận lực tìm cách ổn thỏa , dù sao các em không có nhiều thời gian để đánh bóng văn tự, muốn nổi bật tuy tốt, mà chớ lẫn lộn đầu đuôi, ở cấp ba, văn nghị luận  vẫn dễ dàng  lấy được điểm cao nhất, cũng là văn thể  không dễ dàng lật xe nhất."

(?) Hiu,  ban đầu nó là a gia toa christ đế,  tui dc một phen ngây luôn,  thui xem như biết thêm. T.T
À mà đây là nữ nhà văn trinh thám cực nổi tiếng nha . Một bộ cực  nổi
là "Án mạng trên chuyến tàu tốc hành phương đông "

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now