Chương 20: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn yêu thích tôi (20)

6.6K 572 124
                                    

Editor: Gấu Lam

Gần đây Tiếu Thanh Sơn không biết đang bận gì, Sở Minh Viễn đến phòng học tìm cậu nhiều lần, đều không tìm thấy người.

Sau đó hắn quanh co lòng vòng hỏi Trịnh Lệ, mới biết Tiếu Thanh Sơn cùng Diệp Dịch tổ đội đi tham gia giải thi đấu cup Bạch Điểu Hoa quốc, mấy ngày nay bọn họ đều ở bên trong phòng thí nghiệm làm hạng mục.

Bên trong lầu thí nghiệm mới xây dựng, lầu cũ là một toà lầu cũ từ trước thập kỷ 90, hành lang đều rất chật chội nhỏ hẹp, đỉnh đầu là ánh đèn màu vàng le lói, làm Sở Minh Viễn nhớ tới hồi học tiểu học một nhà ba người chen chúc trong nhà trệt cũ kỹ ngắm hoàng hôn.

Đã là trời đông giá rét, tuyết trên trời rơi xuống, khí lạnh không lọt chỗ nào.

Mặt Tiếu Thanh Sơn chôn ở bên trong khăn quàng cổ rộng rãi mềm mại, quấn trong khăn càng thêm trẻ con.

"Tôi chặn cậu?" Mặc dù là câu hỏi, nhưng ngay cả mảy may kinh ngạc cũng không có, không phải là biết rõ còn hỏi, mà là thờ ơ hờ hững, lời kế tiếp của cậu cũng xác nhận tất cả những thứ này, "Gần đây luôn có người không quá quan trọng nhắn tin cho tôi, có thể là chặn."

Cái miêu tả "Không quá quan trọng" kia, như là một cây châm, đâm vào trong lòng Sở Minh Viễn.

Nửa năm trước, tên của hắn còn chiếm ở trên đầu điện thoại Tiếu Thanh Sơn. Tiếu Thanh Sơn dù sớm hay muộn đều sẽ gửi tin nhắn cho hắn ,nhưng hắn bởi vì học tập cùng một ít chuyện thường thường rất lâu mới phản hồi, nhưng trong vòng ba phút hắn đã được đối phương đáp lại. Hơn nữa, người cuối cùng nhắn trong hai người bọn họ, vĩnh viễn đều là Tiếu Thanh Sơn.

Hắn đã từng là người trọng yếu nhất của Tiếu Thanh Sơn , hiện tại lại không khác gì những người xa lạ.

Cảm thụ như vậy, so với Tiếu Thanh Sơn chán ghét hắn càng làm cho hắn khổ sở.

Sở Minh Viễn rũ mắt xuống hỏi: "Cố Tô... Em có phải đang tức giận?"

"Tôi tại sao phải sinh khí?" Tiếu Thanh Sơn chẳng hề hiểu tâm sự thiếu niên của hắn , kỳ quái liếc mắt nhìn hắn, "Tôi nói rồi , chỉ là chặn nhầm."

Sở Minh Viễn dừng một chút, thừa nhận sai lầm của mình làm cho hắn có chút khó có thể mở miệng: "Lúc em bị bọn họ vu hại, tôi không có đứng ra nói chuyện, xin lỗi."

Nguyên lai là chuyện này.

Tiếu Thanh Sơn chậm rãi đứng lên, Sở Minh Viễn còn tưởng rằng cậu tính làm những gì, tỷ như kéo lấy cổ áo hắn mạnh mẽ đánh một quyền trên mặt hắn, hoặc là trực tiếp  đuổi hắn ra cửa , ai biết Tiếu Thanh Sơn vòng qua hắn.

Trên mặt bàn, một bình nước nóng bốc hơi , Tiếu Thanh Sơn từ trong tủ bát lấy ra hai ly gốm sứ , lần lượt ném túi trà : "Cậu không cần nói xin lỗi, chuyện này vốn cũng không phải cậu tạo thành. Cố Tử Xuyên có tâm muốn hại tôi, cậu đi ra ngoài cũng chỉ là tặng đầu cho người ta."

Lá trà bị ngâm nở,cậu liền lấy ra một hộp sữa bò tươi mới, sữa bò màu trắng đổ vào trong chén, từng vòng tản ra.

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ