Chương 22: Tôi cảm thấy bạn cùng bàn yêu thích tôi (22)

6.3K 546 70
                                    

Editor: Gấu Lam
Sau khai giảng, giáo viên phụ đạo thông báo giải thi đấu cho bọn họ,  hạng mục báo lên đã thông qua  xét duyệt cấp thàng phố cùng cấp tỉnh, đang tranh thủ hạng mục cấp quốc gia.

Nếu như xét duyệt thông qua, bọn họ sẽ làm đại biểu, đi tới Yến thành tiến hành thuyết diễn hạng mục cùng biện hộ.

Thầy Lý  đối với hai đề tài của hắn rất tin tưởng, một ngày ba cú điện thoại giục bọn họ nhanh đến phòng thực nghiệm chuyển gạch.

Chính là thời kỳ mấu chốt, hai người thường thường cả ngày đều phao ở trong phòng thí nghiệm, tình cờ trở lại phòng học nghe giảng bài đều bị chỉ trích lười biếng,  cái cuộc sống nhàn nhã của học kỳ trước đã một đi không trở về.

Sau thi giữa cuối kỳ , bọn họ mới hơi hơi rỗi rãnh một chút.

Lâm Nguyệt sắc mặt phức tạp nhìn bài thi toán đạt điểm tối đa của bọn họ, nói: "Các người cùng chúng ta đã không phải là người của một thế giới."

Diệp Dịch: "Cảm tạ đôi ta khi qua đời đã tròn một trăm năm." (?)
(?): Không hiểu lắm :(

Tiếu Thanh Sơn đảo qua thành tích truyền xuống nói: " Thành tích toán của cậu tăng lên rất nhiều."

Thời điểm liên thi, Lâm Nguyệt còn xếp hạng ở phía cuối, hiện tại đã thẳng tiến giữa bảng.

Lâm Nguyệt kiêu ngạo mà quăng xuống đuôi ngựa: "Hì hì, chị trâu bò mà."

Cô vốn yêu thích toán học, Trịnh Lệ còn là đặc cấp giáo viên, giảng bài đâu ra đó, Lâm Nguyệt nghiêm túc nghe hai tháng, thành tích tăng nhanh như gió.

Diệp Dịch cho mặt mũi vỗ tay: "Thật là lợi hại, toán học thậm chí tới 120!"

Lâm Nguyệt: "..." Câu nói này từ một đại lão có điểm tối đa nói ra làm sao cứ thấy quái quái.

Mấy nhà vui mừng mấy nhà sầu, Lâm Nguyệt đắc ý lao nhanh  tiến bộ trên đại đạo, ủy viên học tập Hướng Hiểu mặt lại buồn rười rượi.

Cô ôm một quyển sách bài tập đi tới bên cạnh Tiếu Thanh Sơn, nhỏ giọng nói: "Cái kia, Cố Tô, quấy rầy cậu một chút..."

Tiếu Thanh Sơn: "Làm sao vậy?"

Hướng Hiểu tính cách tương đối hướng nội, da mặt cũng tương đối mỏng, thường thường nói hai câu sẽ đỏ mặt .

Cô khiếp đảm mà nắm sách bài tập, chỉ chỉ một đạo đề tài, mặt trên có một dấu gạch đỏ tươi, bên cạnh đã dùng bút đỏ đính chính đáp án.

"Tôi thực sự xem không hiểu đáp án, cậu có thể nói cho tôi một chút đề bài này nên làm như thế nào không?"

Tiếu Thanh Sơn tiếp nhận sách bài tập, liếc mắt nhìn, là đề hình nón. Hắn dùng bút chì vẽ ra một tuyến phụ , nói rằng: "Đáp án giải cơ bản là vậy, cậu  xem..."

Diệp Dịch lười biếng ngồi ở trên ghế, tay đặt trên ghế dựa, cũng không nói, lẳng lặng nhìn Tiếu Thanh Sơn giảng đề tài cho Hướng Hiểu.

Lâm Nguyệt ngờ vực: "A —— trong phòng học làm sao có vị chua?"

Diệp Dịch lạnh lùng: "Tôi sao không nghe thấy."

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now