Chương 59: Tinh cầu pháo đài (2)

2.8K 237 3
                                    


Cồn cát tịch liêu mà trống trải, tất cả âm thanh đều sẽ bị cát bụi náo động nuốt hết, mà mọi chuyện cũng biến mất như thế.

Cát bụi gào thét là tấm bình phong thiên nhiên, hắn vốn là như đao cứng rắn, giờ khắc này lại mang tới chút mềm mại, như mành mạc bị gió thổi bồng bềnh lên.

Tiếu Thanh Sơn nhìn bốn phía, hoa sắc bầu trời như mân côi cùng cồn cát liên miên đều mông một tầng hơi nước, chỉ có một đôi mắt của người đàn ông trắng đen rõ ràng.

Một chút mồ hôi tích ở trên cổ hắn, vẽ ra vết tích ướt nhẹp .

Thời điểm đáy ủng đạp trên cát ấm thanh sàn sạt nhỏ vụn như hỏa một chút , hắn bắt đầu thiêu đốt, cuối cùng đốt thành một mảnh.

Đôi giày màu đen ngắn nhấc lên, cùng bóng trên cồn cát hòa vào nhau, quang ảnh rung động, lỗ tai sói trước sau đóng chặt, đôi lúc tình cờ thả lỏng thì nghe thấy một chút tiếng va chạm, liền nhẹ giọng "Gào gừ" một chút, đuôi chậm rãi rung động.

Một cây cung bị cưỡng chế kéo đầy, Tiếu Thanh Sơn tay nắm chặt liền thả lỏng, ủng lần thứ hai chạm được thực địa, hết thảy đều bình tĩnh lại.

Cậu ôm Diệp Dịch, đối phương dúi đầu vào hõm vai của cậu, ngửi mùi vị tóc, cũng không nhúc nhích.

Lần này đến phiên Diệp Dịch đem nhược điểm trí mạng lộ ra.

Tay Tiếu Thanh Sơn một đường thuận sợi tóc đen sì trượt tới sau cổ hắn, cách da thịt, có thể mò tới nơi xương cổ thứ bảy nho nhỏ bất ngờ nổi lên, cậu bấm một chỗ thịt kia một cái, Diệp Dịch chỉ nhẹ nhàng mà thẳng nhúc nhích một chút, phảng phất như đang ngủ say.

Sói đứng lên, Diệp Dịch đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt huyết sắc đã cởi ra không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mà còn mang theo hồ đồ cùng mê man.

"Tỉnh rồi?" Tiếu Thanh Sơn hỏi, có chút ý tức giận.

Nếu như đổi thành những người khác, sớm đã bị cậu một sings bể đầu. Cũng chỉ có Diệp Dịch, có thể không kiêng kị mà vắt chân lên cổ loạn chàng.

Diệp Dịch ngơ ngác mà nhìn cậu, cũng không giống như rõ ràng xảy ra chuyện gì.

Theo con ngươi dần dần thanh minh, hắn đột nhiên đẩy người, song phương đều hô hấp cứng lại.

Tiếu Thanh Sơn nhắm mắt lại: "Đi ra ngoài."

Diệp Dịch luống cuống tay chân bò lên, đưa lưng về phía cậu, lưng thẳng tắp đứng thẳng đến như một khỏa cây thông, ngón tay giữa nhắm ngay chỉ khâu của quần, là tư thế quân đội tiêu chuẩn.

Tiếu Thanh Sơn hai cái chân co lại, sửa sang khắp nơi bừa bộn.

"Xin lỗi." Tại trong tiếng vải vóc vuốt nhẹ, Diệp Dịch rầu rĩ nói rằng.

Động tác trên tay Tiếu Thanh Sơn không ngừng, ngẩng đầu lên, chỉ thấy tai Diệp Dịch đỏ một mảnh.

"Ta..." Diệp Dịch dừng một chút, ngón tay cái cùng ngón tay trỏ ma sa, như là không biết nên nói như thế nào .

"Nếu như anh muốn đối chuyện vừa rồi phát biểu bình luận, tôi liền một súng đánh nổ đầu của anh." Tiếu Thanh Sơn sâu xa nói, nhặt lên súng sót ở một bên, gọn gàng nhanh chóng lên đạn.

[Khoái Xuyên]Hướng dẫn mỹ nhân phế vật nghịch tậpWhere stories live. Discover now