Chương 44 (H)

1.1K 96 2
                                    

Ngụy Vô Tiện khàn giọng ưm a một tiếng, cuộn mình trong chăn, hai cái đùi được ôm dưới cánh tay Càn Nguyên hơi co rúm, ngực vẫn phập phồng, trên làn da màu lúa mạch là hai mảng ửng hồng mê người, bên trên có một viên ngọc châu màu đỏ nhạt xinh đẹp đứng thẳng.

Tình trạng như thế, người trên thân mình ngược lại dừng thế tấn công, đầu ngón tay thô ráp trượt lên ngực Ngụy Vô Tiện, ấn viên ngọc châu xoa nắn một trận, đồng thời cúi người chặn cái miệng nhỏ nhắn động tình thở dốc kia lại, quấn lấy đầu lưỡi ngoan ngoãn bên trong, liếm láp.

"Ưm ......"

Trán hai người kề nhau, da thịt cọ xát.

Ngụy Vô Tiện bỗng nhiên được cứu, sống sót sau kiếp nạn còn được đối xử dịu dàng như thế, cơn uất nghẹn vì bị bắt nạt kia đã biến mất hết. Trong lúc môi răng quấn quýt, chỉ cảm thấy Càn Nguyên này có vị trong trẻo ngọt ngào, hoàn toàn không cùng một phong cách với mùi xạ hương nồng đậm bá đạo trên người y, hai gò má da thịt mịn màng và trơn láng, sống mũi cao ngất, hình dạng đôi môi mỏng mà đẹp, nhất định là một mỹ nhân.

Càn Nguyên này làm như đặc biệt thích cùng hắn hôn môi, hôn môi xong, lại hôn hai gò má và cổ hắn, Ngụy Vô Tiện bị những sợi tóc của y làm cho ngứa ngáy, trong lúc trằn trọc phần thân dưới còn dính nhau của hai người hơi bị kéo ra, lại là một trận choáng váng mê mẩn.

Hai chân Ngụy Vô Tiện nhẹ nhàng kẹp lại một cái, người nọ liền ôm hắn vừa hôn môi, vừa đưa đẩy thắt lưng, dịu dàng đâm rút ở bên dưới hắn.

"A ......"

Cảm giác được người ta áp sát đỉnh lộng một cách chậm rãi thật sự quá tốt, vừa nhột vừa ngứa khiến hắn hóa thành một vũng nước xuân, Ngụy Vô Tiện không khép chặt hàm răng, tràn ra âm thanh nửa thở nửa rên, mơ mơ hồ hồ nghĩ, Càn Nguyên này là một người biết thương xót người khác, vừa rồi hắn oán giận như vậy, liền có ngay sự ôn tồn hiện giờ, tuy rằng không nói thêm gì, nhưng phảng phất thông qua những nụ hôn rơi xuống này, nhẹ nhàng an ủi, mỗi một nụ hôn đều giống như đang hỏi: "Còn đau không?"

Ngón chân Ngụy Vô Tiện cuộn lại, vòng eo cứ quấn lấy đối phương, hai tay trượt lên bờ vai mạnh mẽ phía trên, móng vuốt không thành thật sờ soạng lung tung, cảm nhận những chỗ nhấp nhô khá tuyệt, làm càn một trận như thế, trước sau trên dưới đối phương đều bị hắn sờ qua một lần, nghĩ cũng không thiệt thòi, trong lòng Ngụy Vô Tiện có chút đắc ý.

Đột nhiên trên ngực truyền đến một cơn chấn động, đầu vú bị người ta tóm lấy, bóp đến mức Ngụy Vô Tiện kêu một tiếng, liền sau đó là đùa bỡn một trận, vừa xoa vừa vặn, không biết sao mà lớp chai mỏng trên ngón tay đối phương lại rất vừa phải, ma sát tạo ra từng đợt ngứa ngáy, rất nhanh liền bủn rủn khó kềm chế, ửng đỏ lộng lẫy đứng sựng lên.

"Cái gì ......"

Cảm giác như vậy chưa bao giờ có, Ngụy Vô Tiện sắp bị bức đến điên, nức nở một tiếng, có chút bất mãn, vừa vặn bên môi có đôi tai mềm mại như ngọc, há miệng cắn một ngụm, đầu lưỡi liếm vài cái, nhẹ nhàng mút một cái.

Trên người đột nhiên khẽ động, bàn tay đang tàn sát bừa bãi ở trên người hắn cũng buông lỏng ra.

Đáp lễ tới lui, có qua có lại, Ngụy Vô Tiện dương dương đắc ý, khóe miệng nhếch lên, "Thế nào, ngươi sợ bị người ta liếm nơi đó của ngươi sao?"

CHA ĐÂU RỒI [VONG TIỆN][EDIT][HOÀN]Where stories live. Discover now