Chương 89b (H)

805 50 1
                                    

Cảnh báo: hơi có khuynh hướng S-M

-------------------------------------------------------------

Ngụy Vô Tiện bám vào bên cạnh Lam Vong Cơ, gần như cắn lấy vành tai y nói: "Hàm Quang Quân, mệt cho ta còn tưởng rằng khi đó ngươi là thật sự lo lắng ta sẽ đi quấy rầy nữ tu, mới trói ta trói lại, thì ra ... là vì muốn nhìn dáng vẻ ta bị trói lại thế này, tiện cho cách chơi kỳ quái nào đó tự mình tưởng tượng ra ở trong đầu chứ gì, còn nói là ta yêu cầu? Chậc chậc chậc. Ngày nghĩ, đêm nằm mơ, Lam Trạm, ngươi nói thật đi, có phải ngươi rất muốn làm như vậy với ta không? Không ngờ ...... Ngươi là Hàm Quang Quân thế này"

Lam Vong Cơ cho dù trên mặt vẫn không thay đổi, nhưng màu hồng kia đã lặng lẽ bò lên cần cổ trắng nõn của y. Ngón tay đặt ở đầu gối, cũng cuộn tròn khó phát hiện.

Ngụy Anh bên kia bị người ta lột quần, mặt lúc đỏ lúc trắng, quả thực không thể tin nổi, Hàm Quang Quân trông đạo mạo vậy mà thực chất có sở thích biến thái, vậy mà bị cái miệng quạ đen của mình nói trúng, trở thành sự thật!

Đang khiếp sợ, Lam Trạm lại đột nhiên giơ tay lên quất xuống, một roi quất vào mông hắn.

"Chát" một tiếng, toàn bộ thân thể Ngụy Vô Tiện đều run lên, kêu thét: "A!"

Cây roi trong tay Lam Trạm là roi dùng để cưỡi ngựa, không phải là vũ khí, mà Lam Trạm tuy lực cánh tay lớn, nhưng xuống tay vẫn có chừng mực, lần này nếu nói thật ra, thì cũng không phải đau như vậy, mà là xấu hổ đến cực điểm, khó có thể chịu đựng được. Ngụy Anh sống hai đời, có khi nào từng bị đối xử thế này? Roi ngựa quất xuống, cặp mông trắng nõn nổi lên màu hồng phấn, một bên mông vểnh cao tròn trịa còn rung rinh chưa ngừng, rất có cảm giác mẩy thật mẩy, thoạt nhìn thập phần mê người, khiến khẩu vị của người ta được kích thích.

Đặc biệt là loại khẩu vị biến thái nào đó.

Thoáng chốc, sắc mặt Ngụy Anh đỏ đỏ trắng trắng, càng nghĩ càng không thể nghĩ, hai mắt ửng đỏ, ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Lam Trạm, kêu một tiếng: "Ta cảnh cáo ngươi! Đừng quá đáng nha Lam Trạm!"

Nhưng mà nhìn thấy hắn với ánh mắt này, nói lời nói đó, đôi mắt có vẻ lãnh đạm của Lam Trạm chợt loé lên một tia sáng thoáng qua, tiếp tục giơ tay lên, "Chát!", một roi khác rơi xuống mông hắn.

Ngụy Anh bị đánh đến cả người run rẩy, nằm bẹp trên mặt đất, hít vài hơi khí lạnh, đột nhiên cắn răng, không nói một lời, cả người giãy giụa, hai đầu gối chống lên mặt đất, muốn bò đi. Lam Trạm đang đánh hưng phấn, mới vừa rồi bị Ngụy Anh nói năng bậy bạ lâu như vậy, vừa quấy rầy bằng miệng vừa sờ tới sờ lui trên người trêu chọc nửa ngày, sao có thể dễ dàng buông tha cho hắn như vậy, cánh tay hạ xuống, lại là một trận roi vọt như bão táp.

Tư thế nửa quỳ này của Ngụy Anh, mông càng cong lên, đang cố gắng bò đi, hai phần thịt núng nính tròn trịa hơi rung rinh trong không trung, càng thêm mê người, "chát chát", mấy roi đi xuống, giòn giã vang dội.

Mỗi lần Ngụy Anh bò tới một bước, Lam Trạm lại vụt mấy roi lên mông hắn, đợi hắn bò ra xa một chút, lại kéo một chân hắn trở về, Ngụy Anh hai tay bị trói, bên cạnh đó bị người ta quất vào mông trần, còn bị sỉ nhục kéo từ trên mặt đất trở về, không thể nhịn được nữa, giãy dụa vặn vẹo như phát điên.

CHA ĐÂU RỒI [VONG TIỆN][EDIT][HOÀN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ