Chương 36 - Tiểu nhân hèn hạ?

2K 56 0
                                    

Lục Áp nhìn Mộ Cửu đang như rồng phun lửa, lông mày nhíu càng sâu: " Ta không hiểu, tại sao ngươi lại phải tiếc thay cho loại người đó? Là họ thất đức trước, ta ăn miếng trả miếng, trừng trị lại họ thì sao? Lẽ nào ngươi ngay cả hai chữ công bằng cũng không cần?"

" Ngươi ngay cả tính mạng của mình cũng không giữ nổi, đừng đề cập với ta cái gì gọi là công bằng! Quản tốt chuyện của ngươi đã rồi nói sau đi!" Mộ Cửu tổng kết, " Nói chung, chuyện của ta không cần ngươi phải quan tâm, ta bị họ làm phiền cũng được, bắt nạt cũng được, đều là chuyện của ta. Nếu ngươi muốn ở lại đây thì hãy đàng hoàng làm đúng bổn phận của bản thân đi, đừng gây thêm chuyện cho ta!"

Sắc mặt của Lục Áp trầm xuống.

Không ngờ nàng lại bảo hắn làm sai?

Hắn lạnh lùng đứng dậy, xoay người đi ra khỏi kết giới, một lúc sau lại quay lại, móc từ trong tay áo ra một cái bình sứ nhỏ, đặt nó vào tay nàng: " Không ngại nói cho ngươi biết, nếu hôm nay không có người vừa đê tiện vừa vô liêm sỉ vừa ích kỉ vừa hẹp hòi là ta ở đây, người xui xẻo chính là ngươi và Doãn Tuyết Như, đắc ý chính là Dương Vận và Dư Tiểu Liên."

Nói xong, hắn đưa tay đẩy nàng ra khỏi kết giới, đóng cửa từ chối tiếp khách.

Mộ Cửu trừng hắn, nhấc chân đạp lên kết giới mấy lần, không thấy động tĩnh gì khác bèn giơ cái bình sứ trong tay lên định đập, nhưng vừa nhìn liền suýt phun nước... Thân bình khắc một đóa hoa lan, cánh hoa tinh tế, màu sắc thanh nhã, đây không phải là một trong bộ bốn chiếc bình mà Lưu Dương đã tự mình làm cho nàng hay sao!

Nàng nhanh chóng chạy đến bên giá Bác Cổ để nhìn, quả nhiên chính là nó!

Nhưng hắn đưa cho nàng chiếc bình này làm gì?

Còn có, lời nói vừa rồi của hắn là có ý gì?

Nàng quay về bên kết giới: " Lục Nhai, ngươi phải nói rõ ràng cho ta!"

Lục Áp ngồi xếp bằng tĩnh tọa trên chiếc giường nhỏ, mí mắt cũng lười nhấc lên.

" Hắn lại phạm phải lỗi gì rồi à?" Mộ Tiểu Tinh đứng ngoài kết giời nhìn họ nửa ngày, lên tiếng.

Mộ Cửu không biết phải nói sao, quay người lầm bầm hai câu, ngồi xuống bàn ăn cơm.

Nhưng nàng đang khó chịu và phiền muộn, nào có tâm tư muốn ăn? Nhìn chiếc bình trong tay, lại trừng mắt nhìn vào kết giới của Lục Áp, nàng đột nhiên mở nắp bình ra.

Trong bình không có thứ gì, nhưng một mùi thuốc đông y làm bằng thảo dược nồng nặc liền bốc lên, xông thẳng vào mũi nàng!

... Chiếc bình này luôn đặt trên giá, tại sao lại có mùi thuốc đông y thảo dược?

Mộ Cửu chưa từng dùng nó để đựng qua vật gì, miệng bình quá nhỏ, đến mấy viên đan dược to cũng không bỏ vào được, nàng chỉ đành dùng nó làm vật trang trí.

Đột nhiên, nàng nhớ lên những lời nói vừa rồi của Lục Nhai... Nếu như không có hắn, vậy người gặp xui xẻo sẽ chính là nàng và Doãn Tuyết Như? Đắc ý là Dương Vận và Dư Tiểu Liên? Đây là ý gì, chẳng lẽ Long Cốt Thảo vốn là để cho nàng và Doãn Tuyết Như uống vào?

Thượng thần đến rồi - Thanh Đồng Tuệ [Quyển 1]Where stories live. Discover now