Chương 571: Hành trình nguy hiểm trời nam đất bắc (hạ)

240 6 1
                                    

Đàn Nhi chợt kêu lên một tiếng, làm cho mọi người trong viện đều bị kinh động, Vân Trúc và Cẩm Nhi từ trong lầu bên chạy xuống, trong phòng bên cạnh, Tiểu Thiền còn đang ở cữ cũng theo Hạnh nhi đi ra. Ninh Hi cũng lạch bạch lạch bạch chay qua, ở trong sân ngã nhào một phát, tiếp đó lại bò dậy, vẻ mặt mơ hồ.

- Làm sao vậy... 

Vân Trúc chạy tới ôm lấy Ninh Hi, phủi bụi trên người nó.

- Đi chiến trường...

- Đừng thêm phiền, trở về đi! Tiểu Thiền! Đã bảo nàng không nên xuống giường...

Ninh Nghị quát một tiếng, trong phòng, đứa nhỏ mới sinh oa oa khóc lên, mà ở bên ngoài càng xôn xao nhiều hơn. Đám người Tô Văn Định cũng chạy đến cửa viện, nhìn bên này thấy Đàn Nhi bị Ninh Nghị bế trên cửa, chỉ nghe nói là:

- Tướng công định lên Bắc, định đi chiến trường!

Đám người Vân Trúc nghe nói thế lập tức tái mặt khựng lại, chỉ có Cẩm Nhi ngập ngừng nói:

- Lần này... có thể không đi được không... .

Nàng chung quy biết mình là thiếp thất, thời điểm có mặt Đàn Nhi, nàng cũng không nói nhiều, chỉ là nhìn thẳng vào Ninh Nghị hỏi.

- Đây là ta đi làm việc, không phải đi chiến trường...

Trong lúc Ninh Nghị giải bày, cửa sân bên kia truyền tới một thanh âm:

- Nhị tỷ, ta cũng đi đấy! Chúng ta đây là vì nước vì dân, ty không nên ngăn cản tỷ phu! 

 Nói chuyện chính là Tô Văn Phương. Y còn chưa dứt lời, Tô Đàn Nhi quay phắt đầu lại:

- Cậu câm miệng đi! Trong nhà cậu cũng sắp có con nhỏ, em dâu đã có bầu ba tháng rồi!

 Tô Văn Phương ôm đầu:

- Nhà có mọi người, nam nhi vốn chính là bổn phận bảo vệ quốc gia, ta đi theo tỷ phu lên bắc là chuyện tốt!

Trong ngày thường, y nào dám nói chuyện với Tô Đàn Nhi như vậy.

Ninh Nghị phất tay quát:

 - Cậu câm miệng cho ta!

Tô Văn Phương có chút ấm ức nói: 

- Tỷ phu.. .

Mà ở bên cạnh y, nữ nhân gần đây mới được chẩn đoán mang bầu vội kéo ống tay áo của y, sắc mặt lúc đó lúc trắng, nàng nhìn Ninh Nghi, rồi nhìn lại trượng phu Tô Văn Phương, trong lúc nhất thời ánh mắt phức tạp nhưng không có lên tiếng. Đợi cho Ninh Nghị ở trong sân giải bày thêm vài câu, ngoài cửa sân bên này đột nhiên vang lên tiếng khóc, sau đó có tiếng hỏi nghẹn ngào của vợ con Tô Văn Định:

- Chàng... chàng cũng đi sao?

- Nam nhi bảo vệ quốc gia! Việc này không phải là chuyện nữ nhân các ngươi có thể nói! Thu lại vẻ mặt nữ nhân khóc sướt mướt kia cho ta. Nếu không coi chừng ta phạt nàng... 

Rồi sau đó tiếng khóc giống như có sức cuốn hút, vang lên phạm vi càng lớn.

Ninh Nghị khóe mắt co giật mạnh, đột nhiên quay về phía cửa sân bên kia:

Chuế TếWhere stories live. Discover now