CHẾT VÌ VAI ÁC LẦN THỨ NHẤT (36)

2K 196 4
                                    

Nước mắt nhỏ từng giọt từng giọt , thấm đẫm trang giấy, làm nhòe đi chữ viết trên đó, Ngụy Mặc Sinh vươn tay lên lau vội đi. Sau đó, nhanh chóng chạy xông ra ngoài, thư của Khương Viện hắn cũng không thèm xem, cuống quýt chạy xuống đập cửa chủ nhà.

" Chị Trương, mở cửa, mở cửa!"

Chủ nhà ra mở cửa, nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Ngụy Mặc Sinh, hoảng sợ: "A Sinh, em làm sao vậy?"

"Anh của em, anh Đường......" Hắn nghẹn ngào nói: " Chị có biết quê của anh Đường ở đâu không? Em muốn đi tìm anh ấy...."

"Cái này, cậu ấy cũng không có nói với tôi." Chủ nhà thuật lại lời của Du Đường với hắn: " Đúng rồi, cậu ta hôm nay có nói chuyện với chị, nói là nếu em có tìm tới thì bảo với em cậu ấy về quê, không cần đi tìm."

Chị quan tâm hỏi thêm :" Làm sao vậy? Cậu ấy xảy ra chuyện gì à?"

Hằng ngày chị đều thấy Du Đường và Ngụy Mặc Sinh đi đi về về cùng nhau, hôm nay đột nhiên Du Đường kéo hành lý đến tìm chị, bảo phải đi rồi, bây giờ Ngụy Mặc Sinh lại hoảng thế này khiến chị cũng thấy lo lắng.

"Không, em không biết......" Ngụy Mặc Sinh thất vọng, nước mắt không nhịn được trào ra, hắn lại nỗ lực lau khô, nói với chủ nhà :" Nhờ chị, nếu anh ấy trở về, chị nhất định phải liêc lạc với em, được không?"

" Em chạy đi hỏi người khác thử xem."

Nói xong, hắn lấy di động ra gọi cho Lý Tấn, rồi xuống lầu gọi xe taxi báo địa chỉ của nhà Lý Tấn. Lần này rốt cuộc cũng liên lạc được, nhưng bên Lý Tấn lại cực kỳ ồn ào hỗn loạn.

" Anh Tấn?" Hắn cố gắng để âm thanh của mình vững vàng :" Anh Tấn, anh có nghe thấy em nói không...?''

" A Sinh......."  Lý Tấn nghe được giọng hắn, di động trong tay suýt nữa rớt xuống đất :" Anh đang có chút việc gấp! Lát nữa anh sẽ gọi lại cho cậu!"

Nói xong thì nhanh tay nhấn nút tắt máy. Buông di động ra, gã nhìn nhân viên y tế khiêng Du Đường nâng lên cáng , trên đó phủ một tấm vải trắng nhiễm đầy máu, đỏ tươi chói mắt.

Lý Tấn lấy tay ôm mặt, chút dũng khí tiến lên đều biến mất.

Gã suy sụp ngồi xổm trên mặt đất, vò đầu khóc than.

Anh Đường, cmn anh bảo anh sẽ sống mà?

Anh bảo em bây giờ làm cách nào đối mặt được với A Sinh đây...

Ngụy Mặc Sinh xuống xe taxi, cầm lấy di động gọi vài lần cho Lý Tấn, lại là tắt máy.

Nỗi sợ hãi trong lòng càng lúc càng lớn,

Chạy lên gõ cửa nhà Lý Tấn thì không có ai ở nhà. Hắn lại gọi taxi chạy đến sàn đấu ngầm, hỏi mọi người Du Đường ở đâu, Du Đường quê quán ở đâu thì không một ai biết.

Lúc Tô Vũ bước ra cửa đụng mặt hắn, nhìn hắn hoảng hốt túm hết người này đến người kia hỏi về Du Đường thì nhướng mày.

Gã vẫy tay với Ngụy Mặc Sinh: "Ngụy Mặc Sinh."

Nam sinh nhìn thấy gã cứ y như nhìn tháy cọng rơm cứu mạng liền chạy tới:" Sếp, ngài chắc có tư liệu về anh Đường phải không, ngài có thể kiểm tra giùm tôi xem quê của anh ấy ở đâu được không, tôi muốn đi tìm anh ấy, tôi phải tìm được anh ấy..."

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒIWhere stories live. Discover now