Vì vai ác chết lần thứ hai ( 12 )

1.2K 169 8
                                    

Lúc Du Đường tỉnh dậy, phát hiện ra cả người đang bị Thẩm Dục gắt gao ôm chặt vào trong lồng ngực, chân đối phương còn gác lên đùi y, đến động đậy cũng không động đậy nổi.

Trên đầu mọc ra một dấu chấm hỏi, Du Đường hoàn toàn ngơ luôn rồi.

Tình huống này là như thế nào?

Y cố cử động liền cảm thấy hình như đầu gối chạm phải thứ gì đó.

Mặt liền tái xanh.

"Đừng lộn xộn." Thẩm Dục cọ cọ cổ y, ngửi được hương vị làm người ta thoải mái mới kiên định nói :" Để tôi ôm thêm một lát."

"???"

"Thẩm gia, ngài đây là có ý gì?"

Du Đường nghĩ không ra tại sao mới qua một đêm người này lại đổi thái độ rồi, ngày hôm qua cái tên Thẩm Dục đuổi mình cút chẳng lẽ lại là do mình tưởng tượng ra à?

" Tôi có ý gì anh không nhìn ra à?"

Thẩm Dục đã hoàn toàn nhận ra tâm tư của mình với Du Đường, do đó từ thói khiết phích biến thành chứng khao khát da thịt , người bệnh Thẩm Dục liều mạng hít hà Du Đường, lông mi quét vào cổ khiến y rùng mình, sống lưng tê dại như bị điện giật.

" Về sau anh không chỉ phải làm người hầu của tôi, mà còn phải phụ trách việc làm ấm giường, ngủ chung với tôi , ngoan ngoãn làm một cái gối ôm hình người, tôi làm gì anh anh cũng không được phản kháng."

"???"

Du Đường không nhịn được hỏi:

 "Không phải chứ, Thẩm gia, ngày hôm qua ngài còn nói......"

"Anh có hai lựa chọn, đáp ứng yêu cầu của tôi hay chết, chọn một cái."

"???"

Mẹ! Lại là cái chiêu này!

Thẩm Dục hầm hừ: "Chọn nhanh lên."

Du Đường lập tức nhận thua: "Tôi chọn cái thứ nhất."

Mới vừa đáp ứng xong, y lại nghe thấy Thẩm Dục cường điệu thêm: " Nhưng anh cũng đừng ảo tưởng tôi đưa ra yêu cầu này là do tôi thích anh."

" Ở trong mắt tôi anh chẳng qua chỉ là người hầu, là gối ôm làm ấm giường thôi."

" Anh phải tự mà hiểu lấy, đừng có tự mình đa tình, đã rõ chưa?"

"......"

Du Đường ở trong lòng mắt trợn trắng, gật đầu: "Vâng, tôi đã rõ."

Vừa quay đầu định ra ngoài, hệ thống đã thông báo cho y , độ hảo cảm của Thẩm Dục trong một đêm đã tăng vọt tới 65, này còn bảo không phải thích nữa, nó sẽ đứng chổng ngược để gội đầu.

Du Đường: Thống Thống, ngươi có tóc à?

【...... Ký chủ, em cảm thấy ngài đang sỉ nhục em. 】

Du Đường lăn ra cười không dừng được.

......

Nhưng độ hảo cảm của Thẩm Dục tăng cao, nói thế nào cũng là chuyện tốt, từ nay Du Đường không cần phải ngồi suy đoán tâm lý của hắn nữa.

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒITahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon