Chương 3 vì vai ác chết lần thứ tư ( 03 )

1K 120 3
                                    

Mặc dù Tiêu Lẫm đã cực lực kéo dài khoảng cách, nhưng hai người vẫn dựa vào nhau rất gần. Từ góc nhìn của hắn có thể thấy được sườn mặt anh tuấn và nụ cười chân thật của nam nhân kia.

Tiêu Lẫm có hơi giật mình. Dù sao cũng đã quen nhìn cảnh ngươi lừa ta gạt khi còn ở trong cung.

Người thẳng thắn như Du Đường vẫn là lần đầu tiên hắn được gặp. Thế nên cũng khó trách bản thân tối hôm qua buông lỏng cảnh giác, ngất xỉu trước mặt người này.

Thậm chí còn ngủ một giấc đến tận bây giờ.

"Kể cả ngươi không hề quan tâm đến phe phái trong triều đình, thì cũng phải biết được." Tiêu Lẫm không trả lời câu hỏi của Du Đường, mà lại hỏi ngược: " Ta vốn là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của phụ hoàng, lão diệt mẫu tộc của ta, chém giết mấy trăm nhân mạng trong phủ, bức tử mẫu phi của ta, hiện giờ chuyện xảy ra ở Ô Trạch Cốc cũng là mưu tính bao lâu của lão ta."

"Tối hôm qua, nếu ngươi không tới tìm ta, mặc kệ ta chết ở Ô Trạch Cốc này, đó chính là thuận theo ý của phụ hoàng, có lẽ còn có thể nhận chút phong thưởng." Có lẽ là do sốt cao chưa lui khiến đầu óc hỗn loạn, hoặc là bị những lời nói của Du Đường làm lay động cảm xúc, người thường ngày ở trong cung vẫn rất giỏi che giấu cảm xúc của bản thân, Tiêu Lẫm, lúc này lại không nhịn được nữa nói một tràng:" Nhưng ngươi lại chạy ngàn dặm tới cứu ta, hiện giờ lại nói cái gì mà muốn trở thành người của ta, vì ta mà tận lực."

"Ngươi cũng phải biết rằng, nếu như ngươi thực sự làm như vậy, đó chính là đối địch với phụ hoàng, người sẽ thành kẻ địch của toàn bộ Tiêu Quốc, những ngày sau này phải sống trong đao sơn luyện ngục, một bước không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục......."

"Vậy nếu người trở thành hoàng đế của Tiêu Quốc thì sao?" Du Đường chặn lời hắn, không hề để ý đến việc lời mình nói là cực kỳ đại nghịch bất đạo:" Từ khi Tiêu Thịnh Đế đăng cơ cho đến nay, chỉ chăm chăm tu sửa đình đài ngắm cảnh, tìm tiên lâu, dẫn đến chết mấy chục vạn dân phu? Bản thân lão ngày ngày mua vui cầu hoan, không để ý tới triều chính, quốc khố rỗng không, sưu cao thuế nặng, áp bức bá tánh, mười hai thành phía nam bị thiên tai lũ lụt làm hủy hoại lương thực, người chết đói la liệt, dân chạy nạn ở khắp nơi, những sớ tấu cầu cứu lương thảo tới triều đình luôn như đá chìm đáy biển, không được hồi đáp."

"Một tên hôn quân như vậy, ta không nhận, Du gia của chúng ta cũng không nhận."

" Cho nên, điện hạ, đối với ta mà nói, người chính là cơ hội để lật đổ tên hôn quân kia."

"Núi đao biển lửa thì đã sao? Nhân gian luyện ngục thì lại như thế nào?" Giọng nói Du Đường cực kỳ kiên quyết, mang theo khí thế hừng hực, trả lời Tiêu Lẫm:" Nếu có thể phò tá minh quân thượng vị, có thể mang đến cho Tiêu Quốc phồn vinh hưng thịnh, để bá tánh được hưởng an bình trăm năm, thì đều đáng giá cả."

Y nói:" Cả đời Tả tướng công chính liêm minh, nhưng lại nhìn sai đế vương. Kỳ quý phi bản tính vốn thiện lương đơn thuần, làm sao có thể nhìn thấu lòng kẻ ác. Nhân phẩm của mẫu tộc điện hạ, là thứ ta chưa từng nghi ngờ, cho nên nếu điện hạ người muốn ngôi vị cửu ngũ chí tôn, ta sẽ vì người mà hóa thành một thanh gươm sắc bén, vì người vượt mọi chông gai, trợ giúp người bước lên bảo tọa đế vương."

BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒIWhere stories live. Discover now