16

2.4K 282 12
                                    

Hoàng đế lấy danh nghĩa gia yến bày Khổng phủ yến, phu thê hòa thuận con đàn cháu đống, không cầu xã tắc yên ổn chỉ mong con cháu hưng thịnh, tuy xa hoa phung phí, nhưng khí thế vẫn nhỏ hơn không ít.

Trúc Mai Viện trong Quan Thư Cung được dựng ở nơi cành hoa mai vờn quanh, nhìn ra bốn phía xung quanh đều là hoa mai đỏ tươi xinh đẹp, yến tiệc xa hoa, tiếng đàn tiếng sáo vang bên tai không dứt, vũ cơ múa uyển chuyển trong khúc nhạc êm dịu, lớp vải lụa dệt mỏng trượt khỏi đầu vai mỹ nhân lộ ra cần cổ mê người, mỗi người mỗi vẻ.

Tiêu Chiến ghé mắt nhìn sang Vương Nhất Bác ở bên cạnh, thấy hắn và Quý Vương đang trò chuyện hăng say không hề ngắm nhìn người đang trình diễn điệu múa ở phía trước, thế là cúi đầu xuống, mong chờ yến tiệc này mau mau kết thúc.

Con người y trước nay không thích nói nhiều, vẫn luôn không thích túm tụm vào nói chuyện, chỉ nhỏ nhắn bé xíu ngoan ngoãn ngồi đó, Vương Nhất Bác kêu y ăn gì y liền ăn cái đó.

Bao nhiêu lần yến hội trước đây Hiền phi đều chưa từng hỏi, hôm nay lại không biết sống chết nhất định phải khơi chuyện này ra nói: "Sao hôm nay trông Cảnh Vương phi có vẻ không có tinh thần, nhìn như không được vui lắm, cũng chẳng nói chuyện được mấy câu."

Tiêu Chiến ngẩng đầu cười liên tục nói đâu có, lại nói thêm mấy lời chúc tụng thật hay nhằm cho qua chuyện này.

Hiền phi không nghe, bà ta ở trong cung bị Hoàng hậu đè đầu chèn ép quen rồi, khó khăn lắm mới có một lý do, nhất định phải làm cho Hoàng hậu khó coi một lần. Bà quay đầu sang nhìn Hoàng hậu nói: "Vực Vương phi hôm nay cũng không có tinh thần, bảo là tối qua cơ thể khó chịu nên cáu gắt, bây giờ cơ thể nó quý giá, tình huống đặc biệt, lại không được dùng thuốc, nên chỉ có thể cố chịu."

"Cơ thể khó chịu? Vậy cái thai này phải giữ vững rồi nhỉ? Bổn cung mong cháu trai bao nhiêu lâu nay, phải cẩn trọng hơn đừng để xảy ra bất trắc gì mới được." Lời của Hoàng hậu chặt chẽ không lọt một giọt nước, Hiền phi rảnh rỗi tới gây khó dễ cho con dâu ngoan của bà, bà lại quay sang hỏi Vực Vương phi: "Tối qua bổn cung cùng Hoàng thượng tới thăm, không phải thái y đã nói con uống thuốc an thai xong không có gì đáng lo ngại nữa rồi sao? Không tới mức nôn khan chứ nhỉ, sao lại khó chịu cả đêm?"

Vực Vương phi khổ nỗi miệng không thể nói, nếu nàng nói quả thực không thoải mái, chính là thừa nhận mình giữ cái thai này không vững, sau này xảy ra vấn đề gì, thì sẽ sai ở chỗ nàng, nhưng nếu nàng nói không sao, thì chính là đang vả mặt Hiền phi, vạch trần với mọi người việc vừa nãy Hiền phi lấy bé xé to, hàm hồ nói bậy.

Câu này làm khó nàng, nàng không thể không trả lời: "Khiến mẫu hậu lo lắng, hôm nay đã tốt hơn nhiều rồi ạ."

"Ồ? Mệt mỏi chịu đựng cả một đêm, hôm nay đã tốt hơn nhiều rồi? Con đừng có giấu bệnh, đừng sợ thầy mà giấu diếm, để sau bổn cung kêu thái y chịu khó tới Vực Vương phủ thêm mấy chuyến."

Hiền phi quăng câu này ra muốn khiến Tiêu Chiến khó coi, bị Hoàng hậu lấy nhỏ thắng lớn trả ngược lại, Vương Nhất Bác liền không cần nói thêm gì nữa, chỉ cúi đầu nhìn xem trên chiếc bàn phía trước có những món nào là Tiêu Chiến thích ăn.

[Bác Chiến] Sà Vào Lòng TaWhere stories live. Discover now