49

1.8K 202 2
                                    

Nam Thác là nơi biên cảnh nằm cận kề núi, cách Trung Nguyên một dãy Côn Luân Hư, tộc nhân từ nhỏ đã dũng mãnh gan dạ, địa thế lại gập ghềnh khúc khuỷu, quả thực như sói hổ hoang dã.

Vì vậy trận chiến Tây Bắc này, vốn tưởng ít nhất cũng phải đánh hơn một năm.

Tiêu Tử Việt chuẩn bị đầy đủ, dựng trại đóng quân ở một vị trí dễ thủ khó công, nhưng những chuyện chưa biết ở phía trước vẫn luôn khó dự liệu, hoàn cảnh toàn bộ khu vực núi Côn Luân đều khắc nghiệt, buổi đêm hễ gió núi thổi, gần như có thể khiến con người ta đang sống sờ sờ bị lạnh tới mức đóng băng, đốt lửa cũng vô dụng. Tướng sĩ Trung Nguyên không chịu được điều này, sống chết có số không cưỡng cầu, chỉ mong sao có thể đánh một trận chiến sảng khoái tốc chiến tốc thắng.

Vì vậy Tiêu Tử Việt đổi kế hoãn binh thành sách lược tấn công nhanh gọn, nhân lúc sĩ khí đang thịnh, nhiều lần tấn công thành trì phe địch, cứ quyết đánh đến cùng vài trận như thế, mấy vạn người của tiểu quốc Man Di kia dưới áp lực của mười vạn đại quân, rất nhanh đã quân lính tan rã.

Tiếp tục như vậy, Nam Thác nhiều nhất có thể chống cự ba tháng nữa là sẽ ngoan ngoãn lui về biên cương, từ đó nguyện thần phục và cống nạp, yên ổn mười năm không dám tái phạm.

Sông có khúc người có lúc, mấy tháng liền súng ống sẵn sàng đều đã trôi qua, lúc này Tiêu Tử Việt lại đột nhiên mất tích.

Biến cố lần này, nhiều nơi xao động.

Người Vương Nhất Bác phái đi chiến trường Tây Bắc động tác còn nhanh hơn cả phía kinh sư, một nhóm tinh binh huấn luyện nghiêm chỉnh ngụy trang thành dáng vẻ thương nhân, lại phân tán thành nhiều đội buôn đi vào biên cảnh một cách thần không biết quỷ không hay.

Bao nhiêu người bố trí trà trộn khắp các đường to ngõ nhỏ nơi biên cảnh hai nước, chờ cơ hội tìm kiếm tin tức Tiêu Tử Việt.

So với chính sách việc binh quý ở thần tốc của Vương Nhất Bác, động tĩnh bên phía Hoàng đế lại có vẻ cực kỳ không sốt sắng vội vàng.

Chuyện Tiêu Tử Việt mất tích sau trận chiến không dám phô trương, mật báo được đưa vào Hoàng cung sẽ trực tiếp đưa đến Cần Chính Điện báo lên Hoàng đế, tuy nói để phòng tránh xao động, chuyện này không được đi qua nội các trong triều đình, cũng không được để người khác biết tin, nhưng người của Vương Nhất Bác đều nắm nhiều tinh binh, Hoàng đế không thể nào không dùng tới.

Mấy ngày liền trôi qua, tinh binh của Vương Nhất Bác đã tới biên cảnh rồi, ở kinh sư vẫn không có bất cứ động tĩnh nào.

"Đánh trận mất chủ tướng, vẫn còn mấy vị phó tướng trấn thủ, doanh trại tạm thời sẽ không tan rã lòng quân, nhưng cho dù có giấu kỹ tới mức gió thổi không lọt, cũng chỉ là tạm thời." Vương Nhất Bác đem bức thư gửi từ kinh sư tới mà hắn đang cầm trong tay mình đặt lên cây nến, đốt cháy, "Các ngươi nói xem, đến lúc quan trọng khẩn cấp đột nhiên thành rắn không đầu, sao phụ hoàng lại không sốt ruột chứ?"

Bức thư này, là tin tức mà thái giám trong cung phái ngựa chiến ngàn dặm thúc roi đưa tới, trong thư viết, sau khi Hoàng đế nhận được quân báo, không hề vội vã tìm kiếm tung tích của Tiêu Tử Việt trước, mà để phó tướng Lận tiến bình ổn lòng quân, rút cờ làm tướng thay cho Tiêu Tử Việt, tiếp tục tấn công Nam Thác theo kế hoạch.

[Bác Chiến] Sà Vào Lòng TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ