Q4.Chương 40: Nhà nghèo

572 52 0
                                    

Đừng nhìn Đới Húc bình thường tùy ý, hôm nay vừa đơn vị đã bị không ít đồng nghiệp tò mò đánh giá, đa phần là trêu chọc hoặc hỏi thăm, bây giờ nghe Mã Khải và Lâm Phi Ca khen, anh thế mà rất xấu hổ, may mà bản thân anh che giấu được, chỉ cười ha ha: "Được rồi, mới sáng sớm hai em đừng lôi tôi ra làm trò cười nữa, lỡ tôi sợ tới mức sau này không dám cạo râu thì sao đây? Thôi thôi, mọi người đi làm việc đi."

Dứt lời, anh không để ý tới Mã Khải nữa, gọi Phương Viên rồi đi thẳng tới văn phòng. Khi nãy Phương Viên bị Mã Khải cho ra rìa, bây giờ nghe Đới Húc gọi mình, cô định lập tức theo sau, ai ngờ lại bị Lâm Phi Ca kéo lại. Cô kinh ngạc quay đầu, không biết Lâm Phi Ca muốn làm gì.

"Phương Viên, Đới Húc sao vậy? Bình thường anh ấy không để ý vẻ ngoài lắm, sao lại đột nhiên chỉnh chu thế?" Lâm Phi Ca thì thầm hỏi, "À phải, chắc đêm qua hai người lại bận suốt đêm đúng không? Sao mới sáng sớm đã đi làm chung rồi?"

Quan hệ giữa Phương Viên và Lâm Phi Ca vốn không thân tới mức chia sẻ mọi chuyện, càng đừng nói đến mâu thuẫn trước đây, vì thế cô đương nhiên sẽ không trả lời Lâm Phi Ca, chỉ nói: "Sáng nay lúc tớ gặp anh ấy anh ấy đã vậy, tớ cũng đâu phải con giun trong bụng anh ấy. Nếu vấn đề này cậu muốn biết đáp án thì đi hỏi thẳng anh ấy đi."

Lâm Phi Ca cười nhạo: "Phương Viên, cậu càng ngày càng tệ rồi đấy, bây giờ biết cách giữ bí mật rồi."

"Cậu cũng càng ngày càng lợi hại, tớ còn không biết mình có bí mật gì, cậu thì có vẻ hiểu tớ hơn tớ đây." Phương Viên cười cười, thật ra trong lòng đã rất mất kiên nhẫn.

"Xem cậu hỏi ngốc chưa kìa!" Mã Khải biết quan hệ giữa Phương Viên và Lâm Phi Ca không tốt, cho nên vội giải vây cho Phương Viên, "Tự cậu động não nghĩ đi. Hôm nay lão Đới thay đổi phong cách như vậy, nhìn giống bận rộn cả đêm à? Chắc chắn không phải, mà Phương Viên có lẽ chỉ tiện đường ngồi nhờ xe của lão Đới thôi, chuyện như vậy chỉ cần nhìn là biết, còn cần cậu hỏi à!"

"Được rồi Mã Khải, với IQ này của cậu mà có thể thuận lợi tốt nghiệp tớ đã thấy thần kỳ lắm rồi. Cậu đó, không ai cứu được IQ của cậu đâu!" Nói xong, Lâm Phi Ca lắc đầu, một mình bỏ đi.

Mã Khải nhìn Lâm Phi Ca bị mình chọc giận bỏ đi, lại nhìn Phương Viên, giang tay: "Cậu nói xem đây là chuyện gì vậy, ai chọc cô ấy chứ!"

Phương Viên chỉ cười chào Mã Khải rồi về văn phòng, tới văn phòng mới phát hiện Đới Húc vẫn đang bị vây xem, Đường Hoằng Nghiệp nhìn anh từ phải sang trái, ngay cả Thang Lực cũng tò mò nhìn anh.

"Nói sao đây ta, mấy anh em chúng ta đâu phải người ngoài, cậu kể bọn tôi nghe lý do cậu thay đổi hình tượng đi!" So với những đồng nghiệp vừa gặp ngoài hành lang, Đường Hoằng Nghiệp thân với Đới Húc hơn, do vậy khi vui đùa càng không cần câu nệ. Anh biết chắc Đới Húc không phải người nhỏ nhen, sẽ không vì chút câu đùa giỡn mà tức giận, do vậy dứt khoát làm bộ phỏng vấn Đới Húc.

Đới Húc bất lực đành phải hắng giọng, nghiêm túc nói: "Bởi vì tôi muốn hối cải thay đổi, làm một con người mới."

Phụt.

Vừa nghe anh trả lời, người đầu tiên cười thế mà là Chung Hàn im lặng từ đầu tới cuối, anh không nhịn được mà cười, cười xong lại lắc đầu cảm thán: "Đúng là chuyện lạ gì cũng có. Trước đây tôi tận tình khuyên bảo cậu chú ý bề ngoài của mình một chút, đừng có cả ngày cứ râu ria xuề xòa, thế mà cậu cứ coi như gió thoảng bên tai, bây giờ xem ra vẫn cần lực lượng vĩ đại nào đó."

Truy kích hung án - Mạc Y LaiWhere stories live. Discover now