Q1.Chương 53: Chống đỡ

988 100 2
                                    

Có lẽ cảm thấy bản thân nói đã đủ, hoặc vì chuyện của Bào Hồng Quang có dính líu tới mình, thậm chí là gia đình, La Tề đã không còn hứng thú như ban đầu, chỉ hỏi gì đáp đó, thời gian còn lại đều rã rời dựa vào lưng ghế, ngay cả Đới Húc muốn hắn cung cấp cách liên lạc với bạn bè quen biết Bào Hồng Quang, hắn cũng tỏ vẻ không tình nguyện, cố gắng thay đổi chủ đề, nhưng với vấn đề này Đới Húc vô cùng kiên trì, hắn đành không vui mà để lại mấy số điện thoại.

Nói chuyện như vậy rất vô vị, hơn nữa nếu còn tiếp tục có lẽ cũng không thu được tin tức có giá trị gì, vì thế Đới Húc nhanh chóng kết thúc cuộc gặp mặt. Đây là điều La Tề đang chờ đợi, hắn lập tức đứng dậy, nói là cảm thấy hơi mệt, muốn về nghỉ ngơi.

"Lão Đới, tiếp theo chúng ta nên làm gì?" Thấy La Tề đã đi, Lâm Phi Ca liền hỏi Đới Húc.

Đới Húc chỉ chỉ đồ ăn trước mặt: "Không vội, trước mắt các em là mồ hôi nước mắt của tôi, tiền cũng bỏ ra rồi, ăn hết rồi tính, dù sao lát nữa cũng về thành phố A, tiếp tục ở đây cũng chẳng làm được gì."

Lâm Phi Ca nghe xong liền bật cười: "Cũng đúng, lão Đới, với tiền lương của anh, lần này bỏ ra có phải quá nhiều không? Hiện tại chắc hối hận vì để tên La Tề kia chọn chỗ nói chuyện rồi chứ gì?"

"Hết cách rồi, làm gì cũng phải trả giá, nếu tôi kéo hắn tới mấy quán lề đường, tôi thì không tốn bao nhiêu tiền nhưng hắn chắc chắn sẽ không chịu phối hợp."

"Vậy..." Phương Viên nhìn tờ giấy liên lạc Đới Húc tùy ý ném trên bàn, hỏi, "Mấy người này ở các tỉnh khác nhau, chúng ta có cần gọi điện trước không? Dù sao cũng không thể đi thăm viếng từng người."

"À, việc này thì không cần, quá tốn thời gian, nếu ai cũng diễn xuất giống vị này, tôi có lẽ sẽ phá sản mất." Đới Húc lắc đầu, "Hơn nữa gọi điện cũng không có tác dụng."

"Không có tác dụng? Tại sao? Anh sợ mấy người kia giống La Tề đòi gặp mặt mới chịu nói chuyện sao?" Mã Khải cho rằng Đới Húc đang lo lắng vấn đề này.

"Không, có một vấn đề các em vẫn chưa xét tới, những chuyện khác tạm thời không đề cập, xét riêng Bào Hồng Quang và La Tề, từ điều kiện khách quan, các em cảm thấy người nào tốt hơn?"

"Còn phải hỏi, đương nhiên là La Tề." Lâm Phi Ca trả lời không cần suy nghĩ, "Dù là gia đình hay bề ngoài, bằng cấp, điều kiện kinh tế, Bào Hồng Quang cũng không có thể sánh bằng La Tề!"

"Đúng vậy." Đới Húc nói, "Khác biệt quá rõ ràng, hơn nữa một người đã chết, một người còn sống. Theo cách nói chuyện của La Tề, chúng ta không khó nhận ra cuộc sống ăn nhậu chơi bời kết giao bạn bè của hắn ở nước ngoài, nếu đổi thành các em, các em sẽ đứng theo góc độ của ai mà nói chuyện? Tôi đoán, cho dù không thông đồng trước, những người này cũng đứng về phía La Tề, nếu đã biết trước, chúng ta cần gì tốn tiền điện thoại và sức lực vào bọn họ, đúng không?"

"Ý anh là, ngay từ đầu anh đã không định liên lạc họ? Vậy anh hỏi La Tề mấy số điện thoại này làm gì?" Phương Viên có chút khó hiểu.

Đới húc cười cười, đè thấp thanh âm, làm như sợ bị nhóm phục vụ nghe thấy: "Cũng không có gì, thứ nhất là phòng bị cho lúc cần thiết, thứ hai, tôi đoán sau khi nói chuyện với chúng ta, La Tề sẽ gọi điện dặn dò, mặc kệ nguyên nhân là gì, hắn vẫn muốn bảo đảm an toàn, hắn kêu chúng ta từ thành phố A chạy tới thành phố D, chúng ta cũng nên khiến hắn tổn thất một chút, dù sao nếu đem so sánh, hắn vẫn quá hời!"

Truy kích hung án - Mạc Y LaiWhere stories live. Discover now