Q1.Chương 43: Sách lược

1K 104 6
                                    

"Mấy người bệnh hả?" Vừa nghe tới cái tên Bốc Văn Tinh, Phùng Tư Đồng liền thay đổi sắc mặt, hai hàng lông mày nhíu chặt, "Chúng tôi chia tay đã lâu, từ đó tới nay không hề liên lạc, chuyện của hắn liên quan gì tới tôi? Tôi còn không rõ hắn hiện tại đang làm gì, tìm tôi hỏi cái gì hả? Mấy người đi đi, đi tìm người khác đi, tôi không có gì để nói."

"À, vậy thì xin lỗi, quấy rầy cô rồi." Đới Húc không hề vì thái độ của Phùng Tư Đồng mà tỏ vẻ không vui, ngược lại còn vội gật đầu tỏ vẻ lý giải, "Là chúng tôi suy xét không chu toàn, trước khi tới không tự đặt mình vào góc độ của cô mà suy xét, xem nhẹ cảm xúc của cô. Xác thật bị cảnh sát tới hỏi chuyện về bạn trai cũ không vui sướng gì, huống hồ hai người chia tay là vì cô nhất thời cùng người khác... A, xin lỗi, thật xin lỗi, tôi không nên nhắc lại việc này, vậy chúng tôi không quấy rầy nữa, cô tiếp tục công việc của mình đi, chúng tôi đi đây."

Dứt lời, anh liền xoay người, không nhanh không chậm đối diện với ba người Phương Viên, bộ dáng chờ Phùng Tư Đồng mở miệng phản bác.

Phùng Tư Đồng không phát hiện ý đồ của Đới Húc, đương nhiên không thể chấp nhận lời anh nói vừa rồi, hiện tại thấy bọn họ muốn đi, cô ta liền lớn tiếng biện hộ: "Chuyện trước đó căn bản không phải như vậy, mấy người đừng có coi tin vỉa hè đều là sự thật, đây là vũ nhục tôi, mấy người có biết không? Chuyện của chúng tôi hoàn toàn không liên quan tới kẻ thứ ba! Đều tại tính cách Bốc Văn Tinh kia có vấn đề, cả ngày nghi thần nghi quỷ, ghen tuông cái này chướng mắt cái kia! Phàm là người khác phái tiếp cận tôi, hắn ta đều cho rằng giữa chúng tôi có ái muội. Tôi và bọn họ chỉ là bạn bè bình thường, nhưng Bốc Văn Tinh lại như hận không thể đuổi hết ong bướm cạnh tôi vậy!"

"Nghiêm khắc mà nói, ong bướm chỉ hút mật, không cần hút máu để sống, cho nên chúng không nhất thiết phải vây quanh cô..." Nghe đối phương nói tới đây, Đới Húc liền đáp trả.

Phùng Tư Đồng đã không thể che giấu cảm xúc, lúc này chỉ biết kinh ngạc trợn mắt nhìn anh, mà bọn Mã Khải ở cạnh thiếu chút đã bật cười thành tiếng.

"Anh rõ ràng hiểu ý tôi nói mà! Chúng tôi chia tay là vì hắn chuyện bé xé ra to, nổi điên nổi khùng. Chia tay rồi, tôi không muốn nhắc tới quá khứ, chuyện sau đó mấy người cũng đừng hỏi tôi, hỏi cũng như không thôi, đời này tôi không muốn gặp lại tên cặn bã đó!" Phùng Tư Đồng tức giận nói.

Hiện tại Phương Viên coi như đã rõ ràng ý đồ của Đới Húc. Nghe Phùng Tư Đồng nói thế, cô liền tận dụng thông tin có sẵn mà hùa theo: "Điều kiện của cô quá tốt, bạn trai cũ kia đúng là quá lời rồi! Nếu tôi là cô, bị bạn trai cũ đánh trước mặt mọi người, cho dù như cô nói là hắn ủy khuất cô, tôi cũng không nhịn cục tức này, khẳng định sẽ truy cứu trách nhiệm tới cùng!"

"Cô nói cái gì?" Sắc mặt Phùng Tư Đồng từ đỏ chuyển sang trắng bệch, biểu tình có chút hoảng loạn. Cô ta hình như xấu hổ, theo bản năng nhìn lên lầu trên, thời điểm mở miệng âm thanh bất giác nhỏ lại, "Mấy người không biết chuyện gì xảy ra thì đừng nói bậy! Mấy người có đi tìm Bốc Văn Tinh chưa? Có phải hắn nói hươu nói vượn gì không? Chuyện ma quỷ hắn kể mấy người đừng tin, hắn rốt cuộc đã nói gì? Có dám để tôi biết không?"

Truy kích hung án - Mạc Y LaiWhere stories live. Discover now