Chương 8: Cái gọi là Ôn Lương

16.8K 802 20
                                    



Đệ bát chương: Cái gọi là Ôn Lương



Khi Chu Nguyên nhìn thấy Ôn Lương chết tiệt này, chân giẫm trên giày cao gót mũi nhọn kéo một rương lành lý đeo một chiếc kính râm đen đứng ở đại sảnh ga tàu thập phần có phong phạm giả trang ngự tỷ. Chu Nguyên cùng Lương Hiểu Thần thấy nàng thì bước đến.


"Tiểu Nguyên Tử, mau tới giúp bổn cung xách đồ." Phong phạm ngự tỷ - Ôn Lương giả trang làm Thái hậu bệnh thần kinh, với việc này Chu Nguyên làm như không thấy. Mặt than nhận lấy hành lý của nàng, "Thái hậu, ngài còn gì nữa không?" Giả trang mặt người chết, không ai am hiểu bằng Chu Nguyên.


"Đương nhiên, Tiểu Thần Tử, nhanh tới chỗ ký gửi hành lý đem đồ của cô* xách tới đây!"

*Tiếng nói nhún mình của các vua chư hầu, nghĩa là mình tự khiêm mình là kẻ đức độ kém. Ðời sau gọi các vua là xưng cô đạo quả 稱孤道寡 là theo ý ấy.


". . ."


". . ."


"Rồi rồi rồi." Anh đẹp trai ôn hòa đáp lời, liếc mắt nhìn Chu Nguyên liền cất bước rời đi.


"Chờ một chút, mọi người đi cùng nhau." Chu Nguyên mở miệng. Vì vậy Ôn Lương thái hậu mang theo Tiểu Nguyên Tử còn có cả Tiểu Thần Tử cùng hướng về phía ký gửi hành lý. Bầu không khí khá là hài hòa? Ừ.


Chỉ là, thật vất vả đem hành lý lên xe, Lương Hiểu Thần mở cửa định vào ghế tài xế, Ôn Lương liền kích động nhảy tọt vào tranh, mặc kệ Chu Nguyên cùng Lương Hiểu Thần mắt to trừng mắt nhỏ.


"Buông tay lái ra, để chuyên nghiệp làm." Ôn thái hậu vuốt tay lái cười, vẻ mặt kinh khủng. Chu Nguyên dựa ở cửa, vẻ mặt hoài nghi nhìn Ôn Lương, "Xác định?"


"Đương nhiên đương nhiên. Trước đó ai gia vừa mới có bằng lái, để ai gia thể hiện bản lĩnh cho mà xem." Ôn ngự tỷ hất mái tóc dài phiêu dật, cao quý lãnh diễm phun ra một chuỗi lời thoại khá là Trung Nhị*, chuyển hướng thật giỏi! Có lời khen!

*Một loại bệnh tâm lý tuổi teen, cũng có ý ám chỉ 'thích thể hiện'


". . ."


". . ."


"Thật sự xác định chứ?" Chu Nguyên nhìn Ôn Lương lại hỏi thêm một lần, như muốn xác nhận. Lương Hiểu Thần đứng một bên ôm cánh tay ôn hòa cười, không nói gì.


"Đương nhiên, có gì không thể." Ôn Lương mạnh gật đầu, giống như mùa thu củ cải thật giòn*.

[BHTT - Edit] Baba 17 tuổi - Cửu Thập Thất LangWhere stories live. Discover now