Chương 69

158 30 0
                                    

Editor: Jade

Chương 69 Quý tộc (3)

Vào lúc bảy giờ tối, đường Bắc Hoàng Đạo quận 4 Tinh Thành Aslan rực rỡ ánh đèn.

Khương Kiến Minh xuống khỏi xe bay tự phục vụ, trả 78 tệ điểm phí đi lại, sau đó nhìn theo chiếc xe bay từ từ trở lại đường hàng không cao tốc trên đầu.

Phóng mắt nhìn quanh, đèn chiếu hậu màu đỏ, vàng, lục, lam của xe bay để lại từng dòng tàn ảnh, lấn át ánh sao phía xa hơn.

Chàng trai tóc đen đứng bên đường, gương mặt quanh năm nhợt nhạt được ánh đèn đủ kiểu dáng lướt qua, mang đến cho anh một bầu không khí tịch mịch độc đáo.

Hồi lâu, Khương Kiến Minh bất đắc dĩ thở dài, thở ra một đám sương trắng nhỏ trong đêm đông, hai tay đeo găng đút vào túi áo khoác.

...Để dỗ dành điện hạ Garcia thân ái của anh, ban đầu anh đã dự định đến tiệc tối sớm nửa tiếng nhưng thực tế lại trễ cả tiếng. Tại sao lại như vậy?

Điều tệ hơn nữa là, anh đã thực sự đồng ý.

Như người ta vẫn nói, vạn sự khởi đầu nan. Hoàng tử điện hạ đã nhượng bộ bước đầu tiên, rồi phần còn lại trở nên hết sức suôn sẻ.

Lúc này, thấy vẻ mặt Khương Kiến Minh bên kia hình chiếu có chút bối rối, Garcia lập tức khép nép giải thích: "Là Thủ lĩnh bảo tôi đến Đế quốc."

...Kế thừa ngôi vị Trữ quân.

Sau đó hắn nói: "Tôi cũng muốn đi."

​ ...Tìm anh.

Cuối cùng, Garcia gần như úp mặt vào màn hình: "Rốt cuộc ở đâu? Anh không có lý do gì để giấu giếm vị trí của mình cả, trừ khi Trung úy Khương đang làm gì đó không dám để người ta biết được."

Khương Kiến Minh ban đầu cũng không đồng ý với việc Garcia dính lấy mình như vậy. Nhưng nếu Hoàng tử điện hạ đã đạt thành thỏa thuận với Thủ lĩnh về việc trở về Đế quốc, nhất định sẽ có rất nhiều chính sự phải làm.

Đầu tiên hắn nên đến điện Bạch Phỉ Thúy, đến tổng bộ quân đội, sau đó công khai thân phận nên công khai... Nói tóm lại, hắn không nên lẻn qua tìm một Tàn nhân loại bình dân trước.

Hai người giằng co suốt một giờ đồng hồ, cuối cùng kết thúc bằng thất bại của Trung úy Khương.

——Anh không thể cưỡng lại khi bị những lời nói khép nép của người này cuốn lấy, cùng với khuôn mặt có sức sát thương quá lớn kia.

Thôi, chuyện nhỏ.

Gặp nhau trước một lần cũng không phải vấn đề gì lớn.

Khương Kiến Minh tự an ủi nghĩ thầm, anh đi đến cuối đường Bắc Hoàng Đạo, gửi đi tọa độ của một nơi hẻo lánh bên ngoài Học viện Quân sự Kaios cùng thời gian dự kiến ​​kết thúc bữa tiệc tối.

"Chúng ta gặp nhau ở đây, ở đó chắc sẽ có một chiếc ghế công cộng, dưới bóng cây. Xin ngài hãy đeo thiết bị che giấu, ngồi đó đợi tôi, đừng chạy lung tung."

[Edit] Yên giấc sớm Bình minh - Nhạc Thiên NguyệtDonde viven las historias. Descúbrelo ahora