Chương 115

139 40 2
                                    

Editor: Jade

Chương 115 Vương miện gai (4)

"Không phải là tôi không quan tâm, mà là ngài quan tâm quá nhiều."

Khương Kiến Minh liếc nhìn khu vực bình luận phía dưới video, tình cờ nhìn thấy một số bình luận hot đã bị khoá vì vi phạm quy định.

Anh lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ: "Bây giờ cũng đã là trữ quân đang học cách cầm quyền trị quốc, lại còn lên mạng bắt nạt các bạn lớn bạn nhỏ, khí chất của điện hạ là vậy sao?"

Garcia mím môi im lặng, cơn gió lạnh bên ngoài thổi qua cửa sổ vỡ.

Một lúc sau, trong đôi mắt xanh lạnh lùng đó hiện lên một cảm giác áp bức vô hình, hắn nói: "Đây là lãnh thổ của đế quốc, em là trữ quân của Đế quốc, đương nhiên sẽ không để thần dân của mình xúc phạm đến anh."

Garcia đi tới, lấy một chiếc áo khoác dày của mình phủ thêm cho Khương Kiến Minh: "Tối nay ngủ phòng khác."

Nói xong, điện hạ mở cửa đi ra ngoài, Khương Kiến Minh vội vàng đuổi theo Garcia hai bước: "Ngài có phải trẻ con không vậy."

Một vầng trăng lưỡi liềm sáng tỏ in dấu bóng dáng hai người lên hành lang, robot lơ lửng nhàn nhã bay qua, bóng dáng của bụi hoa hồng đằng xa như ẩn như hiện.

Một đêm trước ở điện Bạch Phỉ Thúy, dường như bọn họ cũng đã cãi nhau.

"Phải, hiện tại có người mắng tôi, hiểu lầm tôi. Nhưng điện hạ, ngài cũng nên suy bụng ta ra bụng người một chút."

Khương Kiến Minh nói: "Có một Tàn nhân loại trẻ tuổi xuất thân bình dân, đột nhiên xuất hiện trước mắt mọi người, bản thân nắm giữ hai quân hàm của Ngân Bắc Đẩu và Kim Nhật Luân, tốc độ thăng tiến chưa từng có trong lịch sử Đế quốc. Bình dân và người Vô Tinh coi anh ta là anh hùng, gia chủ Lance của quý tộc cũ gọi anh ta là bạn thân, thiếu tướng Tạ Ngân Bắc Đẩu gọi anh ta là ngài nhỏ, Tổng tư lệnh phá cách thăng chức cho anh ta, ngay cả Hoàng Thái tử điện hạ cũng ưu ái anh ta có thừa..."

"Dường như tất cả những người quyền thế trên thế giới này đều yêu thương anh ta, như thể trời cao cũng đang thiên vị anh ấy. Bắt mắt như vậy, người này lại chẳng gặp phải một câu kỳ thị, phê bình hay nghị kỵ nào, có chuyện tốt như vậy sao?"

"Anh đã chịu đựng đủ rồi."

Garcia mở quyền hạn một phòng ngủ khác, đẩy cửa ra, lạnh lùng nói: "Anh sắp chết rồi."

"Bọn họ căn bản không biết anh đã phải trả giá thế nào. Anh vốn dĩ nên nhận được những điều tốt đẹp."

Khương Kiến Minh gió nhẹ mây trôi bước vào theo, thuận tay bật đèn. Thực ra anh nhìn thấy rất rõ, bình tĩnh nói: "Sẽ không có chuyện tốt như vậy."

Khi nói ra lời này, anh nghi ngờ người đứng sau sắp gây chuyện. Quả nhiên ngay sau đó, bả vai Khương Kiến Minh bị giữ chặt, một lực lượng cực lớn truyền đến – anh loạng choạng hai bước, vấp một cái ngã quỵ lên giường. Garcia oán giận áp lên, chóp mũi gần như chạm vào chóp mũi anh, "Câm miệng. Anh còn dám nói thêm câu nữa?"

[Edit] Yên giấc sớm Bình minh - Nhạc Thiên NguyệtWhere stories live. Discover now