Chương 176

4.1K 242 16
                                    

"Được, ta sẽ không hỏi, không hỏi." Tiêu Cửu Thành dịu dàng nói, nàng ôm Thiên Nhã, vỗ nhè nhẹ lưng an ủi Thiên Nhã.

"Con dẫn Thiên Nhã trở về trước đi." Độc Cô Tấn nói với Tiêu Cửu Thành.

Tiêu Cửu Thành hướng Độc Cô Tấn gật đầu, xong dẫn Thiên Nhã về hậu viện.

Thiên Nhã không nói gì, chỉ một mực ôm Tiêu Cửu Thành, tựa như sợ Tiêu Cửu Thành sẽ biến mất, cảm thụ được Tiêu Cửu Thành tồn tại, Thiên Nhã mới phát giác đây không phải một giấc mộng.

Qua hồi lâu, Thiên Nhã mới dần dần an tĩnh lại.

Cảm xúc Thiên Nhã ổn định trở lại, Tiêu Cửu Thành thở dài một hơi, nàng không biết vì sao Thiên Nhã sau khi giết chết Lý Quân Hạo lại bị cảm xúc phản ứng lớn như thế, nhưng Thiên Nhã không muốn mình hỏi, Tiêu Cửu Thành cũng chỉ có thể đem tất cả nghi vấn dằn xuống đáy lòng.

"Cửu Thành." Rốt cục sau hồi lâu Thiên Nhã mở miệng nói chuyện.

"Ta đây." Tiêu Cửu Thành hồi đáp.

"Ngươi sẽ vẫn ở bên cạnh ta, đúng không?" Thiên Nhã có chút bất an hỏi.

"Đương nhiên, ta sẽ vẫn ở cạnh ngươi, nếu như ngươi có đuổi, ta cũng sẽ không đi." Tiêu Cửu Thành hồi đáp.

"Ngươi thật không muốn hỏi gì sao?" Thiên Nhã tiếp tục hỏi.

"Ngươi không muốn ta hỏi, ta sẽ không hỏi." Tiêu Cửu Thành mặc dù rất muốn biết, thắc mắc này chôn ở đáy lòng đã quá lâu, nhưng nàng cảm giác được Thiên Nhã không muốn nói.

"Chuyện gì ta cũng sẽ nói cho ngươi biết, duy chỉ có chuyện này, ta không biết phải làm sao nói với ngươi, mà thật ra có nói hay không cũng không quan hệ gì, sau ngày hôm nay, hãy để nó đi qua, quãng đời còn lại ta sẽ đối xử tốt với ngươi." Thiên Nhã dị thường nghiêm túc nói với Tiêu Cửu Thành. Ở kiếp trước, mình đối với Tiêu Cửu Thành không tốt đẹp gì, kiếp này ban đầu nàng tiếp cận Tiêu Cửu Thành cũng là không phải từ hảo ý, nàng không muốn để cho Tiêu Cửu Thành biết những chuyện này, cũng không có gì tốt, sẽ chỉ khó chịu. Lý Quân Hạo đã chết, vậy để chuyện ở kiếp trước triệt để qua đi.

"Chỉ cần ngươi không còn bị chuyện này ảnh hưởng, ta cũng không muốn biết làm gì." Mặc dù Tiêu Cửu Thành vẫn rất muốn biết, nhưng nàng chỉ cần Thiên Nhã thật không còn bị ảnh hưởng gì, như vậy nàng có thể không cần biết.

"Tiêu Cửu Thành, tại sao lại có nữ nhân tốt như ngươi vậy?" Thiên Nhã không nghĩ tới Tiêu Cửu Thành thật không hỏi tới, Tiêu Cửu Thành khéo hiểu lòng người như thế, bất luận ai cưới được đều là một chuyện cực kỳ hạnh phúc.

"Ta đối với những người khác cũng không có tốt như vậy, ta chỉ tốt với Thiên Nhã, ai bảo Thiên Nhã là người ở trong tim ta chứ!" Tiêu Cửu Thành hồi đáp, bản tính nàng thật ra so với người bình thường còn lạnh nhạt hơn, tất cả lòng tốt và nhiệt tình cơ hồ đều dành hết cho Thiên Nhã.

"Vậy thì càng tốt hơn." Nàng mặc kệ Tiêu Cửu Thành đối với những người khác như thế nào, Tiêu Cửu Thành chỉ cần tốt đối với mình là được rồi. Thiên Nhã tìm vị trí thoải mái trên đùi Tiêu Cửu Thành, sau đó nằm xuống, đem đầu gối lên trên đùi Tiêu Cửu Thành, đem mặt dán vào bụng Tiêu Cửu Thành. Suốt cả đêm qua cùng Tiêu Cửu Thành hoan hảo, Thiên Nhã cũng chưa cảm thấy mệt mỏi, giờ phút này Thiên Nhã cảm thấy rã rời dị thường, tựa như linh hồn đều bị tiêu hao hết.

[BHTT - Hoàn] PHẾ HẬU - Minh Dã (Quyển thượng - từ chương 96)Where stories live. Discover now