Chương 100 Thái Cổ Di Tích Tiêu Thất

430 54 3
                                    


Ngọc Tu La rất muốn lao đến bịt miệng Bao Cốc không cho Bao Cốc tiếp tục la hét. Trong lòng nàng lớn tiếng hô lên: Có thể giản hồi cái mạng cũng đã cảm tạ trời đất rồi, ngươi còn ồn ào không dứt, không sợ Giao Long đại yêu tinh nhất thời tức giận làm thịt toàn bộ chúng ta?

Ngọc Mật nhìn quen nên vô cùng trấn định. Nàng biết nếu như Bao Cốc không nắm chắc tuyệt đối không dám hành sự như vậy. Nàng yên lặng đem phi kiếm Bao Cốc đánh rơi trước cửa tháp trả lại cho nàng.

Lúc sức mạnh vây quanh ba người biến mất nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh nhất thời sợ ngây người. Dưới chân các nàng, bốn phía nơi nào cũng có thể thấy được lão dược không biết bao nhiêu năm tuổi, dược thụ từ mấy trăm đến mấy nghìn thậm chí trên vạn năm đều có! Lâu năm vượt xa so với dược điền của tu tiên môn phái! Giống như dược điền nhà ai trên vạn năm không có người nhìn đến, tùy ý linh dược tự do sinh trưởng. Tuy nói trong dược điền mọc không ít cỏ dại trành giành chất dinh dưỡng và linh khí nhưng bởi vì linh khí nơi đây so với ngoại giới đầy đủ hơn không biết bao nhiêu lần, nên linh dược ở đây lớn lên so với ngoại giới tốt hơn rất nhiều. Tiện tay nhổ một cây cũng là dược liệu trân quý cao rất nhiều lần giá thị trường? Phóng nhãn khắp tu tiên giới, còn ai có thể tìm được loại bảo dược sinh trưởng trên vạn năm nhưng chưa thành tinh này?

Ngọc Tu La khó có thể tin xoa rồi lại xoa hai mắt!

Ngọc Mật lại khiếp sợ nhìn Bao Cốc.

Bao Cốc nhìn trái nhìn phải, không phát hiện có nguy hiểm, nói:

"Sư tỷ, ngươi canh chừng!" Nàng thi triển Bàn Sơn Di Hải một mảnh tiếp một mảnh cuốn dược liệu vào dược viên nàng đã chuẩn bị sẵn. Nàng phát hiện dược điền trước đó nàng làm không đủ chứa bảo dược ở đây, vì vậy ngay cả dược cùng đất đều quật lên..

Ngọc Tu La nhìn thấy Bao Cốc vơ vét so với Đa Bảo Linh Hầu còn muốn sạch sẽ hơn, gấp đến độ giậm chân hô:

"Bao Cốc, ngươi chừa lại một ít a! Ngươi dọn sạch sẽ như vậy, cẩn thận Giao Long đại yêu tinh trở mặt!" Trong miệng nàng nói vậy nhưng trên tay cũng không nhàn rỗi, lập tức hái dược a, nếu không một hồi để Bao Cốc thu hết toàn bộ nàng cũng chỉ có thể trừng mắt mà nhìn.

Bao Cốc hầm hừ nói:

"Ta còn sợ hắn a! sư tỷ, nếu như hắn đổi ý, ngươi lập tức xuất ra truyện tống trận đài tống xuất chúng ta đi xa, sau đó ta cam đoan một tiếng hô hoán vây đánh chết hắn."

Ngọc Tu La: "....." Nàng thầm nghĩ: Là vây đánh chết ngươi đi?

Ngọc Mật nhẹ nhàng gật đầu. Nàng vẫn luôn mơ hồ cảm giác được có cái gì không ổn, tựa hồ có ai đang âm thầm nhìn trộm. Nàng do dự, thi triển hư không độn ẩn thuật trốn vào hư không quan sát bốn phía cũng không phát hiện khác thường.

Không được nửa canh giờ, hơn mười mẫu dược điền kẻ cả đất bị Bao Cốc quật đi.

Ngọc Tu La nhìn thấy há hốc mồm, hô lên:

"So với Đa Bảo Linh Hầu còn độc ác hơn."

Bao Cốc hừ hừ cười nói:

"Ngươi cũng nhổ không ít?" Nàng xuất ra phi kiếm, cả người thần thanh khí sảng, nói:

[BHTT] Ta Vốn Phúc Hậu (Phần 1) - Tuyệt CaWhere stories live. Discover now