Chương 169 So Mặt

430 47 1
                                    


Bao Cốc tìm không được cách nào vừa mang khăn che mặt vừa ăn uống, lại sợ tháo khăn xuống rước lấy thị phi chỉ đành phiền muộn buông chiếc đũa quay đầu nhìn phía đường lớn ngoài cửa sổ không nhìn rượu và thức ăn trước mặt, do dự mà có nên đứng dậy rời đi hay không.

Vốn dĩ tiếng nói chuyện vốn dĩ xôn xao bốn phía tửu lâu đột nhiên im bặt.

Bao Cốc cảm thấy được không thích hợp quay đầu nhìn trong tửu lâu, không khác thường. Nàng cho rằng bản thân lại làm ra chuyện gì khiến người ta chú ý rồi, kinh hách, lại thấy không ai đem thần niệm dò xét trên người nàng, không ai nhìn nàng, khôn ngoan nhẹ thở phào nhẹ nhõm, lại tự giễu: Ta nào có chói mắt như vậy! Thật sự nghĩ khắp thiên hạ đều xem ta là mỹ nhân sao?

Nghĩ vậy cảm thấy bản thân có chút không biết xấu hổ, rồi lại cảm thấy ngượng ngùng.

Lúc này nàng bỗng nhiên cảm thấy trên đường lớn bên ngoài có động tĩnh, có một cổ khí thế rất mạnh. Nàng quay đầu hướng đường lớn nhìn lại chỉ thấy một đệ tử mặc y phục Truy Hồn Các ôm lấy một nữ nhân dung nhan cực mỹ, giống như chạm ngọc, trong yêu mị lại lộ ra vài phần đường hoàng, phá lệ chói mắt đi trên đường. Nữ nhân này cưỡi một con Hỏa Kỳ Lân yêu thú có huyết mạch kỳ lân, dáng người nhanh nhẹn giống như tiên, lại làm cho người ta cảm giác được có một loại sát ý nội liễm, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể cắt đứt đầu người..

Nàng cùng Ngọc Mật có vài phần tương tự, nhưng lại không giống. Nàng cùng Ngọc Mật đều là đường hoàng, chói mắt nhưng một người như nước, một người như lửa. Ngọc Mật so với nàng hơn vài phần trầm ổn, nội liễm, khí chất hơn vài phần trác việt ngạo nghễ, có một loại quyết đoán hoành đao bật người độc hành thiên hạ, lại có một loại cảm giác như liệt hỏa thiêu đốt xung quanh . Nữ nhân trước mắt so với Ngọc Mật hơn vài phần kiều vũ, trong yêu mị thoáng lộ ra vài phần kiều thái, giữa trán hiển lộ lười biếng, làm cho người ta cảm giác chính là nàng có thể giống như một thanh đao giết người nhưng cũng có thể hóa thành ôn nhu như nước. Nữ nhân này khí chất cùng Truy Hồn Các Chủ có hai phân tương tự, bất quá khí chất của Truy Hồn Các Chủ so với nàng càng thêm lười biếng, cũng hơn vài phần thanh lãnh.

Bao Cốc nhận ra người này chính là người nàng muốn gặp lần này, Ngọc Tu La, nhất thời vui vẻ. Nàng giương giọng gọi một tiếng:

"Ngọc Tu La!"

Ngọc Tu La đang cưỡi trên lưng hỏa kỳ lân lại giống như không nghe thấy, ngay cả nhìn cũng không nhìn Bao Cốc một cái, đồng thời Bao Cốc nhìn thấy những người vốn dĩ ngồi nói chuyện phiếm trong tửu lâu lúc này toàn bộ đem thần niệm quét đến Ngọc Tu La, thậm chí không ít người đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ hướng Ngọc Tu La chào hỏi.

Nàng dựa vào cửa sổ, tránh không được có người chen đến bên cạnh nàng vấn an đệ nhất mỹ nữ Huyền Nguyệt Cổ Thành, cũng không quản nhân gia có muốn phản ứng hay không. Một tiếng gọi của Bao Cốc liền chôn vùi giữa đủ loại thanh âm. Nàng nhìn thấy nhóm người Ngọc Tu La tốc độ cũng không chậm, mắt thấy bọn họ sắp đi xa, niềm vui nhìn thấy cố nhân khiến nàng muốn lôi kéo Ngọc Tu La đến uống vài chung, nếu gọi không trả lời vậy thì ném thứ gì đó xuống là được. Nàng dĩ nhiên xấu hổ tùy ý cầm đũa trên bàn ném vào Ngọc Tu La, nhưng nàng lại không có thứ gì có thể làm ám khí, cũng may linh thạch mang theo nhiều, nàng lập tức lấy ra một viên linh thạch lớn bằng cái trứng xem như ám khí ném vào Ngọc Tu La.

[BHTT] Ta Vốn Phúc Hậu (Phần 1) - Tuyệt CaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ