Chương 224 Chặn Đường Ngăn Lối

422 44 0
                                    


Linh Nhi chạy vội tới bên người Bao Cốc, hỏi:

"Bao Cốc, chúng ta khi nào quay về?"

Bao Cốc hỏi:

"Ngươi cùng sư tỷ về Huyền Thiên Môn cố địa xem qua chưa?"

Linh Nhi lắc đầu.

"Vẫn luôn không để ý."

Ngọc Mật cũng lắc lắc đầu.

Bao Cốc nói:

"Đó là nơi sư phụ bọn họ chôn xương, nên trở về xem."

Linh Nhi nói:

"Ta nghĩ ngươi là muốn tìm hộ sơn bà bà tính sổ."

Bao Cốc nhìn Linh Nhi nói:

"Bà ta đã sớm tự đoạn đường sống, cho dù bây giờ còn sống, nói vậy cũng rất thảm. Đi thôi, quay về xem xem."

Linh Nhi quay đầu lại nhìn về một đám yêu tộc phía sau đang tha thiết mong chờ nhìn mình, hỏi:

"Bọn họ thì sao? Ngươi thu bọn họ vào đi?"

Bao Cốc nói:

"Để sư tỷ thu đi! Túi siêu đại trữ vật của ta tối." Nói xong đi đến trước mặt Tử Vân Thù, hỏi:

"Tiểu sư thúc, phi kiếm của ta đâu?"

Tử Vân Thù ném cho Bao Cốc một thanh phi kiếm mới luyện chế.

"Thanh kiếm này tốt hơn thanh của ngươi trước kia."

Ngọc Mật thu gần ngàn yêu tộc này vào tiểu thế giới trong trữ vật thủ trạc Bao Cốc cho nàng. Yêu Thánh ném ra một Truyện Tống Trận thai, một đám hướng Huyền Thiên Môn cố địa bay đi.

Từ biệt mười năm, lại xuất hiện ở Huyền Thiên Môn, đập vào mắt chính là một mảnh hoang vu bị cỏ dại bao phủ. Ngọn núi bị đánh bằng đó, bức tường đổ tàn kia tất cả đều chôn dưới cỏ dại cùng cây non mới mọc, nào có nửa điểm bóng dáng của tu tiên môn phái năm đó.

Nếu không nhớ rõ tòa tiêu truyền tống pháp trận, Bao Cốc cơ hồ sẽ cho là mình đến nhầm chỗ. Nơi này linh khí loãng đến cơ hồ dò không ra nửa điểm linh khí, trên mặt đất cũng chỉ là cỏ dại bình thường, đại khái là năm đó chôn ở chỗ này hài cốt nhiều lắm, cỏ dại mọc nhưng thật ra vô cùng tốt.

Linh Vân cố phong chỉnh thể bị đào rỗng. Đỉnh núi Linh Vân cố phong đều bị san bằng!

Đa Bảo Linh Hầu từ trong hư không chui ra, mở to đôi mắt đen bóng nhìn trái nhìn phải, gãi gãi đầu, vẻ mặt nghi hoặc nhìn Bao Cốc, không rõ các nàng tới nơi này làm gì.

Linh Nhi ném cho Đa Bảo Linh Hầu hai chữ:

"Bái tế!"

Đa Bảo Linh Hầu liền lơ lững trên không trung lạy lạy.

Bao Cốc đi vào Linh Vân cố phong đã bị đào phẳng. Nàng nhắm mắt lại, không cảm giác được chút khí tức đồng môn chết trận năm đó còn lưu lại trong không khí, nơi này hoang vu đến khiến người khác cảm thấy bi thương. Nàng tìm nửa ngày, mới tìm được nơi chôn hài cốt của đồng môn năm đó.

[BHTT] Ta Vốn Phúc Hậu (Phần 2) - Tuyệt CaWhere stories live. Discover now