Chương 343 Hung Tàn

289 26 2
                                    


Cũng không lâu lắm, tòa giá Bao Cốc liền đến Hoang Cổ Sơn Mạch. Nàng từ tòa giá đứng dậy, đi đến trước vọng đài trên tòa giá, lấy ra ngọc bội Yêu Thánh cấp nàng, vừa muốn lấy phương thức đồng dạng dẫn Bạt ra, khóe mắt dư quang miết qua thình lình thấy Bạt vô thanh vô tức xuất hiện ở nàng phía trước hơn trượng chỗ.

Bạt nhưng như thường lệ xích lõa, trên tay nàng cầm một cánh tay bóng loáng trắng như ngọc đang chậm rãi ăn. Dáng vẻ Bạt ăn đồ thập phần nhã nhặn, từng ngụm từng ngụm nhỏ mà chậm rãi gặm, nhưng thứ nàng gặm chính là nữ nhân cánh tay, cái này làm cho Bao Cốc rất khó nhận.

Đừng nhìn nàng ăn nhã nhặn, tốc độ cũng không chậm, không đến mấy tức thời gian, cánh tay kia đã bị nàng ăn chỉ còn lại có trắng noãn xương cốt, bóng loáng đến giống như bào đinh đại sư dùng dao lóc xương tốt nhất mà lóc qua. Hàm răng của nàng cắn nhẹ trên xương cánh tay, theo "Răng rắc" một tiếng, thanh âm xương cốt gãy lìa vang lên, cốt tủy không nhiều trong cánh tay đều bị nàng hút sạch sẽ. Bạt gặm ăn hết này tinh tế mềm mại cánh tay, lúc này mới nâng đôi mắt đen như mực lại mơ hồ hiện lện vài tia hồng quang lên, vô cùng hứng thú đánh giá Bao Cốc.

Bao Cốc cúi đầu vuốt vuốt trên tay ngọc bội, nói: "Này khối ngọc bội là sư phụ ta tự tay luyện chế cho ta, bên trong lạc có một luồng bản mạng tinh huyết ấn ký của nàng, ta nghĩ ngươi nhất định không xa lạ gì."

Nàng giương mắt nhìn Bạt, nói: "Lúc ngươi còn chưa được tự do, chúng ta cũng đã biết ngươi muốn bắt sư phụ của ta, nàng đã rời đi Tu Tiên Giới này rất lâu. Hiện tại chỉ có ta biết của chỗ của nàng, bởi vì ta là đồ đệ duy nhất của nàng. Ngươi có thể giết ta hoặc Ngọc Mật, nhưng ngươi đừng nghĩ tìm được nàng ở nơi trước đây nàng xuất hiện. Làm giao dịch đi."

Bạt vẫn đánh giá Bao Cốc, không lên tiếng.

Bao Cốc nói: "Ngươi thả Ngọc Mật ta liền mang ngươi đi tìm sư phụ của ta."

Bạt hỏi: "Ngọc Mật cùng sư phụ, ai quan trọng?"

Bao Cốc nói: "Ngọc Mật quan trọng hơn cả mệnh của ta, vì nàng, ta ngay cả chết cũng không sợ, cũng không sợ ngươi. Ta chỉ muốn Ngọc Mật an lành."

Bạt hỏi: "Ngươi dùng sư phụ đổi Ngọc Mật về?"

Bao Cốc trầm thống nhắm mắt lại, gật đầu.

Thực lực của Bạt đặt ở đây, hoàn toàn không lo lắng Bao Cốc giở trò, cùng lắm thì sẽ đem các nàng cùng nhau bắt trở về là được. Bạt ngọc chưởng vỗ một cái, một mảnh rộng lớn thiên địa trống rỗng xuất hiện ở phía sau nàng, giống như ảo ảnh treo ở giữa không trung. Đó là thiên địa như luyện ngục, thiên không huyết hồng trầm muộn tạo ra áp lực nặng nề, trên cả vùng đất giống như máu tươi đúc ra đứng sừng sững một tòa cung điện to lớn xây từ bạch cốt. Xương cốt trắng tinh, sương mù như máu, trong sương mù cuồn cuộn, vô số oan hồn lệ quỷ đang gào thét tê rống, thỉnh thoảng biến ảo ra từng cái khuôn mặt khủng bố vặn vẹo, giống như đang kiệt lực giãy dụa muốn từ trong hài cốt cung điện này lao tới.

Bạt thủ hơi hơi giương lên, một đạo thân ảnh Bao Cốc vô cùng quen thuộc đột nhiên xuất hiện ở Bạt bên người, ngã sấp xuống dưới chân Bạt, phiến màu đỏ thiên địa phía sau nàng cũng biến mất.

[BHTT] Ta Vốn Phúc Hậu (Phần 2) - Tuyệt CaWhere stories live. Discover now