14.6

1.2K 42 1
                                    

Tôi không ngờ ngay cả chuyện này Hứa Lâm cũng kể cho Hoàng Nhược Du nghe.

Tôi nhìn bọn họ, lại nhìn về hướng Hứa Lâm chưa đi ra, hít sâu một hơi, lấy một cái bút ghi âm trong túi ra, cười khổ: "Thứ này định đưa cho Hoàng Nhược Du nghe xem Hứa Lâm xấu xa cỡ nào, để cô ấy chủ động tránh xa, không ngờ lại phải dùng trong trường hợp này."

Đoạn hội thoại mà Hứa Lâm ôm tôi nói ở trước cửa cũng được ghi âm lại.

Hứa Lâm nói với Tiểu Lưu và Chu Nam Hi bọn họ là một đội, cùng nhau kiếm tiền, có thể để mặc tôi chết ở đây.

Quay lưng hắn lại đi nói với tôi đội của họ chỉ là công cụ của hắn, thế nên hắn mới có thể trực tiếp tưới xăng lên người Hoàng Nhược Du, để mặc Tiểu Lưu và Chu Nam Hi ở lại cái làng Âm Oa này.

Hứa Lâm rõ ràng là tên hai mặt.

Nghe đoạn ghi âm xong, sắc mặt Chu Nam Hi và Tiểu Lưu lập tức thay đổi.

Tiểu Lưu khập khiễng nghiêng người về phía tôi: "Chị Phán Phán, bọn em nghe chị, tên Hứa Lâm kia đúng là vô nhân đạo!"

Đúng thế!

Một kẻ cặn bã như vậy làm gì có nhân tính!

Con người dù thế nào vẫn phải có chút thiện lương.

Nếu không sống trên đời này, ai cũng sợ bị người ta đâm sau lưng mình.

Tôi thở dài: "Bây giờ hai cậu đều bị thương, một cô gái như tôi không cõng cậu nổi, tạm thời cứ giả như không biết gì, rời khỏi đây rồi tính."

"Chị Phán Phán đúng là tốt bụng, tên Hứa Lâm kia giấu chị lén lút qua lại với Hoàng Nhược Du hai năm, chị xem đồ chị mặc và đồ Hoàng Nhược Du mặc đi, bọn họ thậm chí còn thảo luận sau khi nổi tiếng thì sẽ đá chị! Bây giờ hắn còn muốn giết chị, hại em và anh Lưu!" Chu Nam Hi tức giận bất bình.

Đúng lúc này, Hứa Lâm đeo ba lô, một tay cầm lồng chuột, một tay cầm cây gậy đi ra.

Thấy sắc mặt chúng tôi không đúng lắm, hắn nghi ngờ hỏi: "Sao thế?"

Tiểu Lưu cúi đầu im lặng.

Chu Nam Hi dù sao vẫn còn trẻ, trừng mắt với hắn ta.

Tôi vội kéo Chu Nam Hi lại, lắc đầu, chỉ chỉ vết thương ở chân Tiểu Lưu, ý bảo cậu ta đừng vạch trần.

Dưới ánh mắt cảm kích của Tiểu Lưu, tôi miễn cưỡng nở nụ cười: "Nơi này rất nguy hiểm, chuột trong người Tiểu Trần e là sẽ bò ra, chúng ta rời khỏi đây trước đi."

Ánh mắt Hứa Lâm lập lòe, nhìn nhìn chúng tôi, sau đó nghĩ đến việc thi thể đột nhiên biến mất, cuối cùng cũng gật đầu.

Chu Nam Hi giơ tay muốn nhận lấy lồng chuột nhưng Hứa Lâm lại đưa cho tôi rồi mới đi cõng Tiểu Lưu.

Hành động này, rõ ràng hắn vẫn định dùng hai con chuột mặt người để thu hút sự chú ý.

Xem ra hắn thật sự muốn biến Tiểu Lưu và Chu Nam Hi trở nên "ngu dại".

Sắc mặt Tiểu Lưu và Chu Nam Hi trầm xuống.

Yêu phu thú thân: Bách vô cấm kỵ - Khát VũNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ