Chương 45

4.4K 197 10
                                    

Canh năm vừa điểm, canh tư vừa mới qua, Tất Quyền Ngọc đành phải đứng dậy, Cẩm Hà đùa dai, ôm nàng, câu dẫn nàng, lại hại nàng chút xíu nửa là không nhớ phải rời giường xuất cung.

Bất quá Thái hậu rốt cuộc vẫn là Thái hậu, chơi trong chốc lát, vẫn biết đại sự không thể trì hoãn, sớm đã chuẩn bị tốt một bộ quần áo công công đưa cho Quyền Ngọc mặc vào, lại phát hiện không có buộc ngực, đại mùa hè này, ăn mặc đơn bạc, ngực nhô lên, như thế nào cũng khó dấu người khác. Cẩm Hà lại vội vàng tìm một mảnh vải, đem ngực Tất Quyền Ngọc buộc lại, một bên buộc ngực một bên thở dài: "Thực đáng tiếc, thực đáng tiếc, không cần buộc thật tốt..."

Nghĩ nghĩ lại lẩm bẩm: "Vẫn là buộc lại là tốt nhất, về sau không bao giờ muốn ngươi mặc nữ trang nữa, đẹp như vậy, ta lo lắng ngươi bị người khác coi trọng... Ta đây liền bị tổn thất... Về sau ở trước mặt ta thoát là được rồi...."

Tất Quyền Ngọc cười, nghe Cẩm Hà toái niệm, cảm thật uất ức.

Rốt cuộc thi thập thỏa đáng, Tất Quyền Ngọc vội vàng xuất cung, lúc này của cung cũng mới vừa mở, Tất Quyền Ngọc thuận lợi thông qua, sau đó đi vào ngõ nhỏ, sử dụng khinh công đi về Tất phủ.

Đợi chốc lát lại thay đổi thành triều phục, đi cùng phụ thân vào triều. Ngồi cùng một xe ngựa hướng hoàng cung mà đi, nhớ tới một chuyến chạy về nhà, không khỏi cảm thấy buồn cười - nhưng là vì gặp Cẩm Hà, cho dù chạy đi chạy lại nhiều lần, cũng cam nguyện.

Đêm qua ở trong cung căn bản không có ngủ, lại trải qua kích tình, có chút mệt rã, vận nội công mới có thần thái sáng láng, không khỏi nghĩ tới Cẩm Hà là nữ tử không có võ công, chỉ sợ cả đêm không ngủ, nàng ấy chịu không nổi, lại có chút tự trách nàng tham luyến thời gian ở cùng nàng, thế nhưng quên mất thẩn thể của nàng căn bản chịu không nổi....

Hay là nên tìm thời gian dạy cho nàng một chút võ công mới tốt. Không cầu võ công nàng cao bao nhiêu, nhưng không thể cho nàng ấy dùng thân thể phàm nhân làm lụng vất vả được.

Trong lúc suy tư, đã đến cửa cung, ấn lệ nơi này là không thể đi bằng xe. Cho nên Tất Quyền Ngọc ngoan ngoãn xuống xe, cùng phụ thân đi đến Kiền Minh cung...

Chúng văn võ ấn theo chức vụ xếp thành hàng, cung nghênh Hoàng thượng cùng Thái hậu, Tất Quyền Ngọc nhìn Cẩm Hà, dưới triều phục, tăng thêm phần uy nghiên, nhìn kỹ đôi mắt của nàng dẫn theo phần mệt mỏi. Trong lòng Quyền Ngọc tự trách lại tăng thêm - đều do nàng, như thế nào lại quên này là Thái hậu, lâm triều phải đến...

Lâm triều cũng không có chuyện đặc thù gì, các bộ dâng lên một ít tấu chương Cẩm Hà đã phê qua, còn nói về vấn đề chống lũ ở một số nơi, nàng vốn cũng không có vấn đề trọng yếu gì.

Cẩm Hà chuẩn bị tuyên bố bãi triều, sau đó về ngủ thêm, không nghĩ một tiếng quân báo bên ngoài Kiền Minh cung  đem tâm mọi người kéo lại...

Không phải quân báo khẩn cấp, sẽ không trực tiếp đi vào trong triều, mà là đi đến bộ binh, nay trực tiếp đi đến Kiền Minh cung bẩm báo, đương nhiên đó là quân báo trọng yếu.

[BHTT] [Edit] Phượng Linh Kỷ _ Tái Kiến Đông Lưu ThủyМесто, где живут истории. Откройте их для себя