Chương 32

25.5K 1.6K 99
                                    

Chương 32

Edit: Tiểu Vũ

Người đàn ông muốn đuổi theo, nhưng bị chủ sạp hàng rong ngăn lại: "Này, anh trai à, bạn gái của anh đạp đổ sạp hàng của tôi rồi, anh xem thế nào chứ?"

Người đàn ông mặc dù bị cuốn lấy nhưng đã nháy mắt với 2 đồng bọn. 2 ngươi kia gật đầu hiểu ý rồi đẩy đám đông xung quanh ra đuổi theo, người đàn ông bị cuốn lấy cười ha ha nói chuyện cùng chủ sạp: "Thật xin lỗi, ngại quá ngại quá, bạn gái tôi hơi nóng tính! Anh xem một chút xem thiệt hại bao nhiêu, tôi đền anh, tôi đền anh nhé."

La Thiến cảm thấy thật may mắn vì hôm nay đi giày thể thao, cô không cả dám quay đầu lại xem bọn chúng có đuổi theo hay không, chỉ cắm đầu cắm cổ chạy một mạch. Bất kể là đời trước hay đời này, cô đều biết, con mồi mà bọn buôn người nhìn trúng đa phần đều bị bọn họ tóm được.

Rất nhiều người không ngờ tới bọn buôn người có thể hành động công khai đến mức kia, nhưng cũng có nhiều người bởi vì biết bọn buôn người luôn hành động theo nhóm đông nên không dám xen vào.

La Thiến không dám ở nơi đó kêu cứu, cô rất sợ mình sẽ bị bọn chúng lôi đi ngay nơi đông người nhờ cái cớ người yêu giận dỗi. Co không có học thức, nhưng cũng biết, người bị bọn họ đưa đi gần như sẽ chẳng bao giờ quay trở lại được.

La Thiến không phải loại người thích vận động, nhưng ở ranh giới sống chết, cô buộc phải chạy đến mức cực hạn, cô liều mạng chạy đi tìm đồn cảnh sát. Cô thậm chí không dám dừng lại hỏi đường những người xung quanh, cô sợ mình chỉ cần dừng lại thôi là sẽ bị bọn họ lôi lên xe chở đi mất.

Hơn nữa, đây là nơi du lịch, rất nhiều người trên đường đều là du khách vãng lai, chắc cũng chả có mấy ai biết đồn cảnh sát nằm ở đâu hết, La Thiến không dám đánh cược. Cô chỉ muốn nhanh chóng tìm tới đồn cảnh sát, chỉ cần tới được cửa thôi là bọn chúng đã không dám chạy tới bắt cô rồi.

Lúc này cô không nghĩ được cái gì hết, đầu trống rỗng, chỉ biết cắm đầu chạy mà thôi. Cô thậm chí còn có thể cảm giác được hai người kia đang chạy phía sau lưng cô, cách cô chưa đầy 1 mét, chỉ cần duỗi dài tay là có thể bắt được cô.

Càng nghĩ cô càng sợ hãi, nước mắt đều trào hết ra, vừa khóc vừa chạy, nhưng dù chạy lâu như thế cũng không tìm thấy đồn cảnh sát. Lúc chạy ngang qua một con hẻm nhỏ, La Thiến dứt khoát né vào đó, cô chạy không nổi nữa rồi.

Cô thở phì phò nhìn xung quanh một lần, lúc này mới biết 2 người kia không còn đuổi theo cô nữa, nhưng La Thiến cũng không dám đi ra ngoài. Cô nhìn thấy một cái thùng rác, một cái thùng rác màu xanh lá thật to hay thấy trên đường.

La Thiến nhìn chằm chằm cái thùng rác đó, tim đập điên cuồng, bị bắt được thì nhất định sẽ chết, cô quyết định tự cứu lấy bản thân. La Thiến nhặt cái ga giường bên cạnh cái thùng rác rồi khoác lên người, sau đó trốn vào trong thùng rác, nhặt những rác rưởi xung quanh che lên đỉnh đầu.

Cô không biết những người kia có tìm được mình hay không, cô nghe thấy ngoài kia có âm thanh của ai đó, cô không biết có phải những người đang muốn bắt cô đi không.

HOÀN - Nữ phụ chia tay hằng ngày - da Thanh OaWhere stories live. Discover now