Chương 39.1:Hung thủ phía sau màn

1.9K 135 6
                                    

Chương 39.1:Hung thủ phía sau màn
Editor:HamNguyet

Nếu không thể vì nàng sử dụng, đương nhiên nàng sẽ không mang ra ngoài, trên người nàng có không ít bí mật, Hỗn Nguyên Thiên Châu, nhân thú đều có thể tự do đi vào vòng tay không gian...Không cùng tính mạng nàng tương liên, dựa vào tu vi nàng hiện tại, khẳng định không thể mang ra ngoài.

Đại Hắc đi theo sau nàng, đi được hai bước, quay đầu lại, nhìn Mãng Ngưu đang chờ mong cười nhạo nói: "Cho các ngươi cơ hội nhưng các ngươi không cần, không muốn cùng nàng kết thành khế ước linh hồn, các ngươi liền chuẩn bị cả đời chết già dưới Nhai đi!" Sau khi nói xong, thân hình vừa động, phút chốc biến mất tại chỗ.

Hắc Đế theo sát phía sau cũng biến mất. Chỉ còn một mình Tần Lạc Y đứng tại chỗ, nàng xuất tinh thạch ra, nhẹ nhàng bóp nát.

"Chờ một chút, ta nguyện ý cùng ngươi kết thành khế ước linh hồn!" Mãng Ngưu đột nhiên hét lớn, vọt lại đây, vội vàng nói.

Đáng tiếc nó nói xong cũng quá muộn, Tần Lạc Y đã bóp nát tinh thạch, thân ảnh màu trắng nháy mắt biến mất tại chỗ. Mãng Ngưu dậm thẳng chân, Đại Hắc nói đúng, bỏ qua cơ hội lần này, rất có khả năng sẽ chết già ở đây. Chỉ là Tần Lạc Y đã rời đi, hiện tại nói cái gì cũng đã quá muộn.

Đứng trên Sư Hổ Nhai, Đại Hắc cùng Hắc Đế từ trong vòng tay không gian nhảy ra, Tần Lạc Y quay lại nhìn thoáng qua dưới Nhai tối đen như không thấy đáy, nàng nghe được lời nói của Mãng Ngưu, đương nhiên Đại Hắc cùng Hắc Đế cũng nghe thấy. Nàng đang do dự có muốn đi xuống lần nữa đem Mãng Ngưu dẫn đi cùng hay không.

Đại Hắc nói: "Dù sao Mãng Ngưu không chạy được, không bằng để nó đợi thêm một thời gian, ngươi muốn đi xuống, phải lấy được tinh thạch, nếu bị người hữu tâm phát hiện, sợ là sẽ có hoài nghi."

Tần Lạc Y ngẫm lại cũng đúng, dù sao nàng là đệ tử Phiêu Miểu Tông, qua đại hội luyện đan sư lần này, nàng khẳng định sẽ trở về, còn phải đi đến chỗ ẩn mật sư phụ nói để tấn giai, muốn khế ước Mãng Ngưu, không cần nhất thời vội vàng.

"Mãng Ngưu cá tính bộc trực, bản tính không xấu, về sau ngươi đem nó khế ước, như thế cũng được coi là một chủ ý không sai." Hắc Đế mang vẻ mặt đồng ý, nhưng suy nghĩ nó bất đồng, tu vi Tần Lạc Y rất thấp, tuy rằng nó dụng tâm ma thệ, cũng không muốn làm một bảo tiêu toàn chức, có Mãng Ngưu bên người nàng, nó có thể thoải mái không ít.

Trở lại Ngọc Thanh Phong, từ xa liền nhìn đến một đạo thân ảnh thon dài đứng ngoài phòng, thân mặc cẩm bào ngân sắc viền đen, đứng dưới ánh trăng bạc, có vẻ cao quý tuấn tú.

Tần Lạc Y ngẩn ra. Đoan Mộc Trường Thanh...Bây giờ là nửa đêm, hiện tại hắn đứng ngoài phòng nàng làm gì, chẳng lẽ đang chờ chính mình? Lập tức phiết môi, ý nghĩ như vậy, chính nàng đều cảm thấy buồn cười.

Hai tay Đoan Mộc Trường Thanh đặt sau người, gió nhẹ ban đêm thổi bay vạt áo hắn, dáng người hắn càng thêm phong thần như ngọc, tuấn mỹ phi phàm, nhìn Tần Lạc Y lên núi, trong con ngươi tối đen hiện lên một đạo u quang, rất nhanh đi tới.

[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô Lương-Tương Ba Lục(NP)Where stories live. Discover now