Chương 47:Hỗn Độn Chi Nguyên

2K 147 5
                                    

Chương 47:Hỗn Độn Chi Nguyên
Editor:HamNguyet

Bên trong Băng Vực núi sông tráng lệ, linh khí nồng đậm đến mức không hoà tan được, Tần Lạc Y rõ ràng cảm nhận được mảnh không gian này bất phàm, nếu không phải nơi này có tuyệt thế sát trận, chỉ thời điểm Băng Vực mở ra, sát trận mới tạm thời đóng cửa ba ngày, nơi này thật sự là một mảnh tu hành nhạc thổ, bế quan trăm năm, tu vi khẳng định tăng mạnh.
*(Tu hành nhạc thổ:Nơi tu hành yên vui)*

Đại Hắc cùng Hắc Đế lao ra vòng tay không gian, liền hưng phấn muốn điên, nói nơi này có hỗn độn khí, rải khai chân liền hướng về phía trước chạy đi, dọc theo đường đi nhìn đến một ít linh thực cùng linh quả thập phần quý giá, cũng không thèm hái.

Tần Lạc Y theo sát phía sau chúng nó, trong lòng thực kích động, hỗn độn khí kia là trân bảo hi thế, là hơi thở căn nguyên nhất trong thiên địa, một tia cũng cực kỳ khó có.

Băng Vực rộng lớn khôn cùng, chạy gần một canh giờ, Đại Hắc cùng Hắc Đế vẫn không thu hoạch được gì, chỉ phải chậm rãi ngừng lại, vẻ mặt hồ nghi nhìn xung quanh.

Tần Lạc Y cũng ngừng lại, không chỉ Đại Hắc cùng Hắc Đế, chính nàng vừa tiến vào trong Băng Vực, cũng cảm giác được một cỗ hơi thở ẩn ẩn khác thường, nhưng tìm lâu như vậy, cỗ hơi thở khác thường kia vẫn vậy, không có một tia biến hóa, giống như khắp nơi trong Băng Vực, đều tràn ngập loại hơi thở này, làm cho bọn họ không tìm thấy phương hướng cụ thể của hỗn độn khí.

"Hỗn độn khí kia đã hoàn toàn bị luyện hóa, đánh nhốt vào trong Băng Vực, khó trách chúng ta cảm giác được hơi thở, lại như thế nào cũng không tìm thấy." Sau một lát, Hắc Đế thập phần ảo não nói.

Nếu thực sự có được một đoàn hỗn độn khí lớn như móng tay cái, tu vi nó nhất định tăng thêm một tầng, phải biết rằng tu vi nó đến như bây giờ, nếu muốn tấn thêm một giai cực kỳ khó khăn, bởi vì cần đến linh lực thiên địa cùng tinh thần lực quá mức khủng bố.

Đại Hắc cũng mang vẻ mặt đáng tiếc.

"Di, bên kia có thứ gì vậy?" Tần Lạc Y nhìn phía tây, trong phượng mâu tối đen hiện lên tinh quang.

Ở trong linh đài huyệt nàng, Hỗn Nguyên Thiên Châu nguyên bản lẳng lặng, đột nhiên trở nên nóng rực, tản mát ra quang mang nhàn nhạt màu xanh biếc, kéo theo thân thể nàng, không tự chủ được hướng phía tây mà đi.

Đại Hắc cùng Hắc Đế đương nhiên không biết biến hoá trong cơ thể nàng, còn tưởng rằng nàng phát hiện ra bảo bối gì, nhìn nhau, theo sát phía sau nàng phóng qua.

Đi được mấy trăm dặm hướng tây, tới một địa phương có chút trống trải, cỗ lực lượng kỳ quái trong Hỗn Nguyên Thiên Châu kéo nàng đi đột nhiên biến mất, Tần Lạc Y ngừng lại, khi thấy rõ ràng tình cảnh phía trước, không khỏi đổ hút một ngụm khí lạnh.

Trong phạm vi mấy ngàn thước, một mảnh đoạn ngói hoang tàn, nơi nơi cháy đen, còn có trận pháp bị tàn phá, hiển nhiên nơi này trước kia từng gặp qua một hồi đại hỏa tàn sát bừa bãi.

[Edit-Phần 1]Sư Huynh,Rất Vô Lương-Tương Ba Lục(NP)Where stories live. Discover now